NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 253

gian suy nghĩ về chuyện này. Kể cả nếu nỗi sợ kinh khủng nhất của chúng ta
là thật thì nó cũng chẳng lý giải được điều gì. Bức ảnh trong tờ tạp chí là như
thế nào? Hay nét chữ của Kathy trên phong bì? Hay những cú điện thoại. Hay
cả vụ giết hại bố em nữa?”

Myron nhìn cô. Anh biết cô đang tìm kiếm một lời giải thích - bất cứ lời

giải thích nào ngoại trừ cái đang trừng trừng xoáy thẳng vào mặt họ. “Em
không sao chứ?” anh hỏi.

Cô khoanh tay lại dưới bầu ngực, một tay đặt lên khuỷu tay, như thể ôm

chính minh. “Em thấy,” cô nói, “chới với.”

“Em chịu thêm được nữa không?”
Tay cô buông thõng bên mình. “Sao? Gì nữa?”
Anh ngập ngừng.
Cô bùng nổ. “Khỉ thật, đừng nâng niu em nữa!”
“Jess à…”
“Anh thừa biết là em ghét cái kiểu ‘bảo vệ cô nàng nhỏ bé’ vớ vẩn của anh

mà! Kể em nghe là có chuyện quái quỷ gì đi!”

“Kathy đã bị một số đồng đội của Christian cưỡng hiếp tập thể vào cái

đêm con bé mất tích.”

Jessica trông như thể vừa bị giáng một cái tát thẳng tay. Myron vươn tay

ra. “Anh rất tiếc,” anh nói.

“Cứ kể em nghe chuyện là thế nào đi. Mọi thứ.”
Myron kể cho cô nghe. Đôi mắt tỉnh táo, tự chủ của cô trở nên trống rỗng,

vô hồn. Cô vẫn im lặng khác thường.

“Lũ khốn,” cô gượng nói. “Lũ khốn trời đánh thánh vật.”
Anh gật đầu.
“Một thằng trong bọn đã giết con bé,” cô nói. “Hoặc là cả lũ. Để bịt miệng

nó.”

“Có thể.”
Cô ngừng lại, suy nghĩ. Rồi mắt cô linh hoạt trở lại. “Không chừng,” cô

chậm rãi nói, “bố em đa biết về vụ cưỡng hiếp.”

Myron gật đầu.
“Anh sẽ làm gi?” cô nói tiếp. “Anh sẽ phản ứng thế nào nếu đó là con gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.