NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 289

43

Myron gọi cho Brian Sandford. Máy trả lời tự động, Myron nói anh có một
vụ lớn lắm, được trả mười ngàn đô, và anh sẽ ghé qua văn phòng hắn lúc bảy
giờ tối nay. Brian Sandford sẽ có mặt thôi. Với mười ngàn đô, một thằng như
Sandford có khi còn để mặc bà bô bị bắn thủng bụng cũng nên.

Myron quay số văn phòng mình.
Esperanza nghe máy, “Đại diện Thể thao MB.”
“Em đã cho Lucy xem ảnh chưa?”
“Rồi.”
“Và?”
“Anh tìm thấy người mua rồi đấy.”-
Myron nói, “Lucy chắc chứ?”
“Chắc luôn.”
“Cảm ơn em.”
Anh cúp máy. Còn không đầy một tiếng nữa. Myron bèn đến văn phòng

bác sĩ pháp y hạt - văn phòng cũ của bác sĩ Adam Culver. Chỉ là linh cảm
thôi, nhưng đáng kiểm tra.

Văn phòng là tòa nhà gạch một tầng. Mang phong cách hành chính, gần

giống như một trường tiểu học nhỏ. Đồ đạc là mấy chiếc ghế kim loại lót đệm
mỏng, lại giống ghế của giáo viên. Đám tạp chí trong phòng đợi có từ trước
vụ Watergate

*

. Sàn nhà lát gạch nứt vỡ và ố vàng vì thời gian, nom như hình

ảnh ‘trước’ trong thước phim quảng cáo chất tẩy rửa Mr.Clean.

“Bác sĩ Li có trong văn phòng không?” anh hỏi lễ tân.
“Để tôi gọi chị ấy.’*
Sally Li bận đồ bệnh viện, nhưng không hề dính máu hay gì cả. Chị là

người Hoa, ngót bốn mươi, nhưng trông trẻ hơn tuổi nhiều. Chị đeo kính hai
tròng. Một bao thuốc lá nhét trong túi trước. Thuốc lá với áo bác sĩ phẫu
thuật. Như giày bowling với bộ tuxedo vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.