NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 299

4. Gửi kèm theo đây là ngân phiếu trị giá ba ngàn đô. Khi nhiệm vụ được

hoàn thành, tôi sẽ liên lạc riêng với anh vào khoảng ngày 9 tháng này và trả
nốt hai ngàn đô cộng thêm phụ phí.

Tôi phải ẩn danh. Cảm ơn vì đã hiểu cho tôi.

Myron ngước lên. “Tôi cho là tờ quảng cáo của công ty điện thoại New

Jersey Bell lý giải cho dịch vụ Gọi lại.”

Gật đầu.
“Bảy người đó là những ai?”
Xì Dách nhún vai. Viên xúc xắc lại được tung lần nữa. Lại là nhọt. Gã này

tài thật. “Tôi không nhớ. Một là Christian. Rồi đến một tay trưởng phòng. Tôi
còn gửi cho một người ở thị trấn GlenRock.”

“Cho một tay Gary Grady nào đó.” V.
“Phải, chính là cái tên đó. Tôi còn gửi cho ba người nữa ở New York.”
“Một trong số đó là cho Junior Horton phải không?”
“Ừ, hình như thế. Junior. Nghe quen quen.”
“Còn người cuối cùng?”
“Một nơi ở New Jersey. Gần Glen Rock.”
Myron khựng lại. “Ridgewood?”
“Phải. Cái gì wood ấy. Tên phụ nữ. Tôi nhớ vì tất cả những người còn lại

là đàn ông.”

Myron nói, “Carol Culver?”
Hắn nghĩ một lát. “Phải. Chính nó, Một cái tên có hai chữ C.”
Vai Myron chùng xuống.
“Này, anh bạn, anh không sao chứ?”
“Không sao,” anh khẽ nói. “Những cú điện thoại thì sao?”
“Số điện thoại ở trang khác. Xong việc là tôi quẳng đi hết rồi. Tôi gọi cho

Steele rồi cúp máy vài lần. Đến khi tôi gọi lại để lại tin nhắn thì đường dây đã
bị cắt. Chắc là cậu ta chuyển đi rồi.”

Myron gật đầu. Thời điểm đó Christian chuyển từ ký túc xá đến khu căn

hộ.

“Gã ở New York - Junior ấy - không bao giờ ở nhà nên tôi chả bao giờ liên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.