NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 66

“Gì cơ?”
Anh không đáp. Anh cứ thế lái qua ngôi nhả, rẽ vào phố kế tiếp, rồi dừng

xe sau mấy bụi cây. Anh bật điện thoại trong xe, quay số văn phòng. Hồi
chuông đầu mới reo được nửa chừng đã có người bắt máy.

“Đại diện thể thao MB xin nghe,” Esperanza nói.
“Tìm hết cách xoay cho anh mọi thông tin về số 78 đường Kenmore,

GlenRock, New Jersey. Tên chủ sở hữu, chi phiếu tín dụng, công việc các
thứ.”

“Rõ.” Lách cách.
Anh quay số khác. “Bạn anh ở công ty điện thoại,” anh giải thích với

Jessica. Rồi: “Lisa à? Myron đây. Nghe này, anh cần em giúp. Số 78 đường
Kenmore, Glen Rock, New Jersey. Anh không biết tay này có bao nhiêu
đường dây điện thoại, nhưng anh cần em kiểm tra hết. Anh muốn biết từng số
anh ta gọi trong hai tiếng tới. Phải rồi. Này, em tìm ra gì về số 900 rồi? Gì
cơ? Ổ, được rồi, anh hiểu. Cảm ơn nhé.”

Anh cúp máy.
“Cô ấy nói gì?”
“Số 900 không do công ty điện thoại điều hành. Mà do một cơ sở ngoài

Nam Carolina quản lý. Cô ấy không thể lấy được thông tin gi cả.”

“Thế giờ mình làm gì?” cô hỏi. “Cứ theo dõi nhà hắn à.”
“Không. Anh vào trong. Em đợi ở đây.”
Cô cong cong đôi mày. “Gì cơ?”
“Em chính là người không muốn dọa ai chạy mất dép mà,” anh nói tiếp.

“Nếu tay đó đã làm gì em gái em, thì em nghĩ hắn sẽ phản ứng thế nào nếu
nhìn thấy em?”

Cô khoanh tay trước ngực, thở phì phì. Cô biết anh nói đúng, nhưng thế

không có nghĩa là cô vui vẻ với quyết định này. “Đi đi,” cô nói.

Anh ra khỏi xe. Đây là một khu dân cư trăm nhà như một, mỗi ngôi nhà

đều như đúc từ một khuôn - kiểu nhà lệch tầng nằm trên hơn ba ngàn mét
vuông. Thi thoảng thấy có nhà thụt ra sau, bếp nằm bên phải thay vì bên trái.
Đa số đều có thanh nhôm ốp tường. Con phố đậm mùi tầng lớp trung lưu.

Myron gõ cửa. Ống sậy mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.