NHÂN DÂN BẤT DIỆT - Trang 125

trong một trận chiến đấu chống thiết giáp địch.

- Việc gì tớ phải vứt linh hồn đi? - Tên đào ngũ chạm nọc vừa hỏi lại,

vừa gãi chân.

Đồng chí hạ sĩ dẫn tên đào ngũ về, nói với một nụ cười tinh tế:
- Chúng tôi đến vừa lúc hai đứa sắp đi nằm, nó với con chủ trại góa

chồng. Chúng nó sửa soạn giường chiếu chu đáo lắm. Trên bàn có một cái
chai đã cạn và hai chiếc cốc nhỏ. Chúng đã ngồi ăn thịt nướng với nhau.

- Phải dẫn cả cái con quạ mổ ấy đến cùng với nó và bắn chết cả hai đứa

đi! - Đồng chí pháo thủ số 1 thốt lên.

- Phải dẫm bẹp nó dưới gót giày! - Người lính gày có bộ mặt mệt lử và

đôi mắt long lanh vì sốt rét nói thêm.

Méc-xa-lốp đến gần tên đào ngũ. Anh hình dung thấy lại tất cả cái ngày

đau đớn ấy: lúa má, đất trời, bà cụ già, đứa em bé đều trách móc bộ đội rút
lui, và, lần đầu tiên trong đời, anh thốt ra toàn những lời tàn nhẫn, kinh
hoàng:

- Đem nó ra bắn trước hàng quân!
Anh không chợp được mắt suốt đêm.
"Không, ta không quỵ, anh tự nhủ, ta sẽ có đủ nghị lực cho cuộc chiến

tranh này".

CHÍNH ỦY
Buổi sáng, Mi-san-xki đến tìm Bô-ga-rép.
- Chào đồng chí chính ủy! - Anh ta vui vẻ nói - Nói về gặp gỡ thì quả là

một cuộc gặp gỡ kỳ dị!

Quân lính đi theo anh ta râu ria không cạo, quân phục rách tả tơi. Còn

Mi-san-xki thì trông có khá hơn binh sĩ của anh đôi chút. Anh ta đã tháo bỏ
phù hiệu trên cổ, cái móc cài và những khuy trên của áo anh ta cũng đã bị
rứt đứt. Anh ta không đeo xà-cột da và cái cặp bản đồ của anh nữa. Chắc là
đã vứt chúng đi, để không còn một vết tích gì có thể làm lộ cấp bậc sĩ quan
của mình. Anh ta lại còn rút cả khẩu súng lục ra khỏi bao và đút vào túi
quần nữa.

Ngồi xuống bên Bô-ga-rép, anh nói nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.