NHÂN DÂN BẤT DIỆT - Trang 144

Một lát sau, các chiến sĩ được thông báo sẽ hành quân đêm. Mọi người

tiến hành chuẩn bị. Cũng như mọi lần trước khi bắt tay vào một công việc
gay go, các bộ mặt đăm chiêu sa sầm xuống. Trong bóng tranh tối tranh
sáng của cây cối và chiều tà, những bộ mặt ấy càng thêm lầm lỳ, khắc khổ
và kiên cường.

Đối với mọi người, cánh rừng này giống như một khu nhà đã ở lâu; họ

đã quen với mọi vật xung quanh: quen với những thân cây mà họ đã từng
ngồi dưới gốc trò chuyện dông dài, quen với những cái hốc đầy rêu nằm
ngủ ở đấy rất khoái; quen với tiếng cành khô gẫy răng rắc và tiếng lá xào
xạc; quen với tiếng hô của những người lính gác đặt vọng tiêu đằng sau
những cây hạt dẻ; quen với những cây phúc bồn, cây nấm, với tiếng mõ của
chim gõ kiến và với tiếng hót của chim cu. Đến sáng, có thể các chiến sĩ sẽ
rời khỏi khu rừng này. Khi mặt trời mọc, nhiều người trong bọn họ có thể
sẽ tìm thấy cái chết trên cánh đồng.

- Này, cầm lấy hộp thuốc lá của tớ mai mà hút. Nếu tớ bị hy sinh thì cậu

giữ lấy mà dùng. Để mất thì thật hoài, cái hộp đẹp quá. - Một người nói với
người đồng hương của mình - Cái hộp của tớ bằng cao-su, có thể đựng
được một gói rưỡi thuốc, lại không sợ nước, sợ ẩm.

- Thì tớ cũng có thể bị chúng nó bắn chết chứ. - Anh kia tự ái trả lời.
- Ừ, nhưng cậu là tải thương, còn tớ, tớ là một trong những người giáp

trận đầu tiên. Tớ có nhiều khả năng bị "củ" hơn.

- Thế thì đưa nó đây.
- Nhưng nếu tớ thoát, cậu trả lại tớ chứ? Tớ sẽ đưa cho cậu có người làm

chứng.

Những người đứng gần đấy phá ra cười.
- Làm một hơi cũng khoái đấy chứ, nhỉ? - Nhiều giọng đồng thanh nói.
Bô-ga-rép dạo quanh một lượt. Anh dừng lại, lắng tai nghe anh em

chuyện trò, rồi lại đi, lại nghe.

Và anh ngạc nhiên trước sức mạnh, trước ý chí bình thản và kiên nghị

của quần chúng quyết tâm đương đầu với cái chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.