NHÂN HÌNH QUÁN - Trang 211

chính đã bị cháy chắc cũng có đấy. Như vậy, nếu hung thủ biết được các lối
đi này thì không cần chìa khóa cũng có thể vào nhà chính như thường.”

Nakamura Seiji xây dựng Nhân Hình Quán và thiết kế lối đi bí mật ở

đây?!

Tôi bỗng rùng mình, lại nhìn quanh phòng.
Tường xi măng dày chắc, vàng ố. Sàn lát ván gỗ màu đen. Trần cao.

Những thanh xà gỗ ngang dọc. Ô nhỏ thông gió… Chỗ nào có thể có lối đi
bí mật chứ?

Hung thủ dễ dàng đột nhập vào đây bằng lối đi đó. Tôi ngồi trong này,

chính là con mồi để hắn nấp sau cánh cửa quan sát. Có lẽ thế, có lẽ ngay lúc
này cũng…

"Anh Shimada.” Tôi thì thầm vào ống nghe, cố nén để không hét to lên.

“Từ nay tôi nên làm thế nào…”

Làm thế nào đây?
Tôi luôn nằm trong tầm giám sát của hắn. Dù tôi cẩn thận đến mấy thì hắn

vẫn có thể náu mình trong lối đi bí mật và rình rập sát bên tôi.

“Cậu không việc gì phải sợ.” Shimada nói, “Chỉ cần thận trọng hơn là

được. Giết người đâu phải chuyện dễ dàng như thế.”

“Nhưng anh Shimada…”
“Tôi chỉ không yên tâm về những tội lỗi cậu vừa kể thôi.” Shimada bỗng

khẽ nói, như thể đang lẩm bẩm một mình. “Hiryu, cậu không nhớ ra tên cậu
bé bị cậu đẩy ngã xuống sông sao?”

“Không nhớ.”
“Thế thì… chờ chút nhé…”
“Có chuyện gì à?”
“Không! Cứ chờ một lát…” Shimada hơi ấp úng, “Để tôi nghĩ…”
“Anh Shimada!” Tôi lớn tiếng gọi. “Tôi xin anh hãy mau đến đây.”
“Hiryu!”
“Tôi đơn độc, dù cố đến mấy cũng không thể tự bảo vệ mình. Nếu anh

đến được…”

“Hiryu, cậu nghe tôi nói nhé, dù tôi…”
“Anh vẫn đang rất bận à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.