NHẬT KÝ Á THẦN - Trang 134

“Tiến sĩ Claymore!” cậu bé thở dốc. “Khoan đi đã. Cháu cần hỏi ông một

vài điều.”

Claymore mở miệng định quở trách cậu bé, nhưng rồi ông khựng lại.

Cha cậu nhóc đứng sau nó vài bước. Chí ít thì Claymore cho rằng người

đó là cha cậu. Họ cùng có mái tóc màu nâu và vóc người cao gầy lêu nghêu.

Ông cứ tưởng người đàn ông sẽ mắng cậu nhóc vì nó tỏ ra không lễ phép,

nhưng người cha chỉ đứng ngây ra nhìn Claymore.

“Tại sao, đúng rồi, xin chào,” Claymore gượng cười nhìn về phía người

cha. “Đây là con trai ông sao?”

“Nó chỉ muốn hỏi ông một câu ngắn gọn thôi,” người cha lơ đãng đáp.

Claymore miễn cưỡng quay sang nhìn cậu bé, không giống cha mình, đôi

mắt cậu nhóc bùng cháy sự kiên định mãnh liệt.

“Tôi cho rằng đây là lỗi của tôi,” Claymore nói một cách nhã nhặn nhất

có thể. “Tôi nên cho cậu thêm thời gian để phát biểu vào cuối bài diễn
thuyết.”

“Điều cháu sắp nói vô cùng quan trọng,” cậu bé nói. “Vì thế ông làm ơn

hãy đón nhận nó một cách nghiêm túc ngay cả khi nó nghe có vẻ kỳ lạ nhé?”

Claymore cố kìm nén mong muốn được đi khỏi đây. Ông không thích

phải chiều lòng mọi người, nhưng bộ mặt công chúng của ông quan trọng
với doanh số bán sách. Ông không thể để người cha ngu ngốc của cậu bé
này tuyên bố với cả thế giới rằng họ vừa mới bị từ chối một cách thô lỗ.

“Cháu cứ hỏi đi,” Claymore nói. “Tôi đang nghe đây.”

Cậu bé đứng thẳng người lại. Dù gầy nhom như một cành con, nhưng cậu

cao gần bằng Claymore.

“Chuyện gì xảy ra nếu ai đó tìm được cách ngăn cản cái chết?”

Từ sự thay đổi trong giọng điệu của cậu, Claymore cảm nhận được cơn ớn

lạnh tràn đến trong huyết quản ông. Giọng nói ấy không còn căng thẳng lo
âu nữa, mà thay vào đó là trầm và lạnh như đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.