NHẬT KÝ Á THẦN - Trang 143

một băng nhóm đua xe mô-tô bất kỳ nào. Chiếc tạp dề Hôn Đầu Bếp là thứ
duy nhất khiến anh ta trông giống một người phục vụ.

“Chào buổi sáng,” Claymore đáp lại, ngồi xuống ghế ở quầy phục vụ và

lấy máy tính xách tay ra. “Đúng thế, như thường lệ.”

Lúc này ông đã viết đến chương bốn mươi sáu, điều đó khiến cho công

việc của ông dễ dàng hơn. Sẽ không có thêm sự hỗ trợ nào cho các độc giả.
Nếu đến lúc này mà họ vẫn còn chưa ngộ ra vấn đề thì sẽ là không bao giờ
hiểu được cả.

Café và bánh kẹp việt quất xuất hiện trước mặt Claymore, nhưng ông

không chú ý gì nhiều đến chúng. Ông đang ở trong thế giới của chính mình,
những ngón tay di chuyển trên bàn phím, câu chữ và suy nghĩ của ông dần
hiện ra theo một khuôn mẫu dường như không thể hiểu nổi, nhưng
Claymore thừa biết những ý tứ đó thật xuất sắc.

Tách café cạn dần. Miếng bánh kẹp giờ chỉ còn lại vài mẩu vụn. Các vị

khách khác đến rồi đi, nhưng chẳng ai làm phiền Claymore. Không có gì
quan trọng hơn công việc của ông. Đây là những gì ông cần làm để kiếm
sống.

Nhưng rồi thế giới riêng của ông tiêu tan khi một người phụ nữ ngồi

xuống kế bên.

“Ông Claymore, thật ngạc nhiên làm sao! Tôi không ngờ lại gặp ông ở

đây!”

Cơn giận dữ sục sôi bên trong ông. Ông ấn tổ hợp Control-S

(14)

và đóng

máy tính xách tay lại. “Bà Lamia, thật may tôi là một người đàn ông văn
minh, bằng không tôi sẽ kéo cái ghế đó ra đấy.”

Bà ta bĩu môi, nhìn ông bằng ánh mắt ngây thơ vô tội, nhưng với một

người phụ nữ ở độ tuổi bà ta, hành động đó chẳng mang lại sức thuyết phục.
“Làm thế không hay lắm đâu, ông Claymore. Tôi chỉ muốn chào ông thôi
mà.”

Ông quắc mắt nhìn bà ta. “Là Tiến sĩ Claymore.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.