NHẬT KÝ Á THẦN - Trang 20

Cả ba con chăm chú nhìn tôi bằng đôi mắt đỏ rực, hàm chúng đớp đớp với
vẻ đề phòng.

Tôi tự hỏi làm sao lũ quái vật ăn được với cái miệng kỳ lạ như thế. Như

để trả lời cho thắc mắc của tôi, một con leucrota dùng miệng ngoạm lấy một
mẩu áo giáp cũ. Miếng giáp che ngực bằng đồng Celestial trông khá dày để
ngăn nhát đâm của một ngọn giáo, nhưng con leucrota siết chặt lấy nó bằng
lực của một cái kềm mỏ quặp và tạo thành một lỗ có hình móng ngựa trên
tấm kim loại.

“Như ngươi thấy đấy,” một con leucrota khác nói bằng giọng của Hal,

“những con quái vật này cực kỳ mạnh.”

Hai chân tôi cứ như cọng mì spaghetti nhão nước. Thalia bấu chặt tay vào

cánh tay tôi.

“Bảo chúng đi đi,” cô cầu xin. “Hal, ông có thể bảo chúng đi chỗ khác

không?”

Ông lão cau mày. Con quái vật đầu tiên nói: “Nếu tôi làm thế, chúng ta sẽ

không thể nói chuyện.”

Con quái vật thứ hai tiếp lời với cùng giọng điệu: “Ngoài ra, bất cứ kế

hoạch trốn thoát nào mà các ngươi nghĩ ra thì cũng có người từng cố thử
rồi.”

Con quái vật thứ ba nói: “Chuyện trò riêng tư là không cần thiết.”

Thalia đi tới đi lui, vẻ bồn chồn hệt như lũ quái vật. “Chúng có hiểu

chúng ta nói gì không? Ý tôi là, chúng chỉ bắt chước hay chúng có hiểu
những từ chúng nói?”

Con leucrota thứ nhất phát ra một tiếng rên the thé. Rồi nó bắt chước

giọng Thalia: “Chúng có hiểu những từ chúng nói?“

Dạ dày tôi rối bời. Con quái vật bắt chước y hệt giọng của Thalia. Nếu tôi

nghe thấy giọng nói đó cầu cứu trong bóng tối, hẳn là tôi sẽ chạy đến ngay
tắp lự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.