NHẬT KÝ Á THẦN - Trang 27

“Cám ơn, Ngài Vui Vẻ,” tôi nói. “Tôi tưởng ông có thể dự báo tương lai.

Ông không biết chuyện gì sẽ xảy ra sao?”

Hal gõ: Ta không thể làm vậy. Việc đó quá nguy hiểm. Ngươi cũng biết

chuyện gì đã xảy ra với ta khi ta cố sử dụng sức mạnh trong lần gần đây
nhất rồi đấy.

“Rõ rồi,” tôi càu nhàu. “Đừng làm điều gì dại dột. Cuộc sống tốt đẹp mà

ông hiện đang có có thể đi tong đấy.”

Tôi biết câu đó có ý gì. Nhưng tính hèn nhát của người đàn ông này khiến

tôi bực bội. Ông đã để các vị thần lợi dụng mình như bao cát quá lâu rồi.
Giờ đã đến lúc ông đáp trả, tốt nhất là trước khi Thalia và tôi trở thành bữa
ăn tiếp theo của các con leucrota.

Hal cúi đầu xuống. Ngực ông phập phồng, và tôi nhận ra ông đang lặng lẽ

khóc.

Thalia nhìn tôi bằng ánh mắt cáu gắt. “Sẽ ổn thôi, Hal. Chúng ta sẽ không

từ bỏ. Cái vòng tay này ắt là một câu trả lời. Nó có một sức mạnh đặc biệt.”

Hal run rẩy hít vào. Ông quay sang bàn phím và gõ: Nó bằng bạc. Dù nó

có biến thành vũ khí đi chăng nữa thì cũng không làm các con quái vật bị
thương đâu.

Thalia quay sang nhìn tôi, ánh mắt cô ấy ánh lên vẻ cầu xin, ý nói: Đến

lượt anh đưa ra ý kiến hữu ích đấy.

Tôi nhìn kỹ cái chuồng trống không cùng tấm kim loại mà những con

quái vật đã theo đó rời đi. Nếu cửa căn hộ không chịu mở ra lần nữa và cửa
sổ bị những tấm màn cửa a-xít ăn thịt người che phủ, thế thì tấm kim loại đó
sẽ là lối ra duy nhất. Chúng tôi không thể sử dụng vũ khí làm từ kim loại.
Tôi có một lọ chất độc, nhưng nếu tôi hiểu đúng thì nó sẽ khiến mọi người
trong căn phòng này mất mạng ngay khi được phát tán. Hàng tá ý tưởng
khác lướt qua đầu tôi, nhưng tôi nhanh chóng loại bỏ hết.

“Chúng ta sẽ phải tìm ra một loại vũ khí khác,” tôi quyết định. “Hal, cho

tôi mượn máy tính nào.”

Hal trông ngờ vực, nhưng ông nhường ghế cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.