NHẬT KÝ Á THẦN - Trang 64

sạch một cửa hàng bách hóa vậy. Tệ hơn cả, đang treo lủng lẳng trên những
cái móc thịt ở một giàn giáo bằng thép không gỉ là một dãy thịt bò sống – đã
lột da, moi ruột và sẵn sàng để đưa đi bán. Căn cứ theo mùi và đám ruồi thì
chúng không phải là thịt mới. Cảnh tượng này suýt thì biến tôi thành người
ăn kiêng, ngoại trừ sự thật khó chịu là tôi thích món hamburger thịt băm pho
mát.

Chẳng có dấu hiệu nào của tên khổng lồ. Tôi hy vọng hắn ta không ở nhà.

Rồi Annabeth chỉ về phía xa xa cuối hang. “Có lẽ là ở dưới đó.”

Hướng thẳng vào trong bóng tối là một đường hầm với đường kính sáu

mét, như thể do một con rắn khổng lồ tạo ra. Ồ… một ý nghĩ không hay ho
chút nào.

Tôi không thích di chuyển sang phía bên kia hang động, đặc biệt là phải

đi qua chợ trời nọ với đầy máy móc hạng nặng và xác của mấy con bò.

“Sao tất cả những thứ đó xuống được dưới này nhỉ?” Tôi những muốn

huýt gió, nhưng lại sợ giọng mình vang vọng khắp cái hang.

Annabeth xem xét tỉ mỉ xung quanh. Hiển nhiên cô ấy không thích những

gì mình vừa thấy. “Ắt là họ đã kéo từng phần nhỏ của cái máy ủi xuống và
lắp ráp nó dưới này,” cô khẳng định. “Tớ cho đó là cách hồi xưa họ đào hệ
thống tàu điện ngầm.”

“Thế còn những thứ khác thì sao?” tôi hỏi. “Những chiếc xe ô-tô và, ừm,

mấy tảng thịt ấy?”

Cô ấy cau mày. “Vài món trông giống hàng hóa bán dạo trên hè phố. Ví

và áo khoác thì… nhất định tên khổng lồ đã mang chúng xuống đây vì lý do
nào đó.” Cô ấy ra hiệu về phía chiếc xe ủi đất. “Trông cái thứ đó giống như
vừa trải qua một cuộc chiến vậy.”

Khi hai mắt đã quen với bóng tối ảm đạm trong hang, tôi mới hiểu ý cô

ấy. Dải xích của cỗ máy đã bị hỏng. Ghế tài xế bị cháy khét lẹt. Phía trước
giàn máy, cái lưỡi ủi lớn lồi lõm như thể nó từng đụng phải thứ gì đó… hay
bị đấm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.