NHẬT KÝ Á THẦN - Trang 77

Rồi giọng một con rắn vang văng vẳng trong đầu tôi. Bịt miệng tôi lại đi,

George nói. Dù có là tôi thì cũng gớm quá, và tôi ăn thịt chuột.

Sắp đến rồi! Martha cảnh báo. Ôi không! Tôi nghĩ tên khổng lồ đã đoán

ra…

Một vụ nổ làm rúng động cả con đường. Một chùm ánh sáng xanh từ

đường hầm vọt ra, xẻ một đường rãnh lên hông một tòa nhà văn phòng ốp
kính, làm tan chảy các cửa sổ và lớp bê-tông bốc hơi. Tên khổng lồ leo ra
khỏi cái hố, cái áo choàng mặc nhà bằng nhung bốc khói, và mặt mày hắn
thì đầy các vết nhớt lầy.

Hắn ta trông không vui. Trong tay hắn, cây y hiệu giờ giống một khẩu ba-

zô-ka với những con rắn uốn quanh nòng và họng súng xanh lè.

“Được rồi,” Annabeth uể oải nói. “Ừm, đó là gì thế?”

“Đó,” tôi đoán, “chắc là trạng thái la-ze.”

Gởi đến những ai sống ở quận Meatpacking (chú thích) một lời xin lỗi.

Do khói, các cảnh tượng hoang tàn đổ nát, và tình trạng hỗn loạn, mà giờ
chắc các bạn chỉ có thể gọi nó là Quận Cuốn Gói, vì sẽ có khá nhiều người
trong các bạn phải chuyển đi.

Thế nhưng, điều thật sự ngạc nhiên là chúng tôi không gây thêm thiệt hại

nào nữa.

Annabeth và tôi bỏ chạy khi một tia la-ze khác đục thủng con đường bên

trái chúng tôi thành một đường hào. Nhựa đường rơi lả tả xung quanh như
hoa giấy.

Đằng sau chúng tôi, Cacus hét lớn, “Các ngươi đã làm hỏng số đồng hồ

Rolex kia của ta! Chúng không phải loại không thấm nước, bọn bay biết mà!
Vì thế bọn bay phải chết!”

Chúng tôi cắm đầu chạy. Tôi hy vọng sẽ dụ được gã quái vật này tránh xa

khỏi người phàm vô tội, nhưng điều đó khá khó khi chúng tôi hiện đang ở
trung tâm New York. Phương tiện giao thông tắc nghẹt trên đường phố.
Khách bộ hành la hét và bỏ chạy khắp mọi hướng. Hai nhân viên cảnh sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.