NHẬT KÝ Á THẦN - Trang 79

“Tớ đang suy nghĩ đây.” Lúc đánh nhau, trông cô ấy rất xinh đẹp. Tôi biết

nhận xét như vậy thật điên rồ, đặc biệt là sau khi chúng tôi vừa mới từ một
thác nước chất thải leo lên, nhưng đôi mắt xám của Annabeth sáng lấp lánh
khi cô ấy chiến đấu vì mạng sống của mình. Khuôn mặt cô ấy ngời sáng như
mặt của một nữ thần, và tin tôi đi, tôi đã nhìn thấy các nữ thần rồi. Cái cách
mà chuỗi hạt đất sét của Trại Con Lai dán sát vào cổ cô – Được rồi, xin lỗi.
Hơi bị xao lãng một chút ấy mà.

Cô ấy chỉ tay. “Ở kia!”

Cách đó vài trăm mét, các đường xe lửa cũ tách ra và thềm nhà ga đôn

cao tạo thành hình một chữ Y. Mẫu chữ Y ngắn này là một ngõ cụt – một
phần của công viên vẫn đang ở trong tình trạng thi công. Các đống bao đất
và ô trồng cây nằm trên nền sỏi. Nhô ra phía ngoài rìa đường ray là một tay
điều khiển cần trục, và ắt hẳn ở có một cái cần cẩu. Cao cao trên đầu chúng
tôi, một cái móc kim loại lớn lơ lửng treo trên tay cần – chắc chúng được sử
dụng để kéo các vật dụng làm vườn lên.

Tôi chợt hiểu được kế hoạch của Annabeth, và tôi cảm giác như thể mình

đang cố nuốt một đồng 25 cent vậy. “Không,” tôi nói. “Việc đó quá nguy
hiểm.”

Annabeth nhướn mày. “Percy, cậu biết tớ là cao thủ trong trò gắp thú

chứ.”

Đúng vậy đấy. Tôi từng đưa cô ấy đến khu trò chơi ở đảo Coney, và

chúng tôi quay trở về với một bao thú nhồi bông. Nhưng cái cần cẩu này to
khủng khiếp
.

“Đừng lo,” cô ấy cam đoan. “Trên đỉnh Olympus tớ giám sát thiết bị còn

lớn hơn cái này.”

Bạn gái của tôi: một sinh viên năm hai ưu tú, á thần, và - ồ, đúng rồi –

kiến trúc sư trưởng dự án tái thiết kế lại cung điện của các vị thần trên đỉnh
Olympus trong thời gian rảnh rỗi.

“Nhưng cậu có thể vận hành nó không?” tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.