NHẬT KÝ KẺ MỊ TÌNH - Trang 113

Không thể chối cãi là nàng lộ vẻ ngạc nhiên, như tôi đã mong đợi. Bây giờ
mà tả lại nàng trông ra sao lúc đó thì thật khó cho tôi. Nét mặt nàng thì
phức tạp - đúng vậy, gần gần giống như lời bình luận còn chưa xuất bản
nhưng đã loan báo trước về cuốn sách của tôi, lời bình luận chứa đựng khả
năng của tất cả những cách hiểu hay lý giải khác nhau. Một lời, và nàng hẳn
sẽ cười nhạo tôi; một lời khác, nàng hẳn sẽ xúc động; một lời khác nữa, và
nàng hẳn sẽ tránh mặt tôi - nhưng chẳng có một lời nào ra khỏi cửa miệng
tôi; tôi vẫn tỏ ra ngu đần một cách trịnh trọng và tôi theo đúng nghi thức. -
“Thời gian nàng quen biết mình ngắn ngủi quá đi.” Trời ơi, người ta chỉ gặp
những khó khăn như thế này trên lối đi nhỏ hẹp của sự hứa hôn, chứ đâu
phải trên lối đi đầy hoa thơm cỏ lạ của tình yêu.

Lạ lùng lắm đấy! Trong những ngày trước đây, khi suy nghĩ nhiều về vấn

đề đó, tôi tỏ ra khá cương quyết về chuyện này và tôi chắc chắn là nàng sẽ
nói, trong sự ngạc nhiên của mình, “Vâng ạ”. Ở đây, ta thấy mọi sự chuẩn
bị trước của tôi sẽ giúp ích tới đâu! Sự việc, than ôi, lại không kết thúc như
thế, bởi vì nàng chẳng nói “Vâng” mà cũng chẳng nói “Không” nhưng nàng
bảo tôi đến nói chuyện với bà cô. Đáng lẽ tôi phải dự kiến trước điều đó
chứ. Nhưng vận may thực sự mỉm cười với tôi, vì kết quả thậm chí còn tốt
hơn nữa.

Bà cô tỏ ý tán thành; đó là điều tôi chẳng bao giờ có chút mảy may hồ

nghi. Cordelia sẽ làm theo lời khuyên của bà cô. Còn về sự đính hôn của tôi
thì tôi không thể mở miệng khoe khoang là nó nên thơ, có thi vị, bởi vì về
mọi mặt nó hoàn toàn tầm thường, thậm chí thiếu văn hóa, và trưởng giả

[90]

. Cô gái này không biết có nên nói “Vâng” hay nói “Không”; bà cô nói
“Vâng”, cô gái cũng nói “Vâng”, tôi chấp nhận nàng, nàng chấp nhận tôi -
và bây giờ câu chuyện bắt đầu.

Ngày 3 tháng tám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.