NHẬT KÝ KẺ MỊ TÌNH - Trang 139

bằng hy vọng, thì sẽ là một chuyện khác. Nhưng tôi tha thứ cho anh, bởi vì
càng nhìn cô gái tôi càng thấy vui. Nàng đẹp, đôi mắt nâu đầy vẻ tinh quái.
Trong khi chờ đợi anh đến, sắc mặt nàng trở nên rạng rỡ, đẹp hơn hẳn ra, và
tuy thật khó mà diễn tả hết nhưng tôi nghĩ nàng xứng hợp với sắc đẹp của
mình. Vì vậy tôi kết luận nàng chắc là có một trí tưởng tượng phong phú, và
sự tưởng tượng là mỹ phẩm tự nhiên của phái đẹp.

Cordelia của anh,

Cái gì là khát khao? Ngôn ngữ và các nhà thơ làm cho từ “khát khao”

vần với từ “nhà lao”

[102]

. Phi lý làm sao! Như thể chỉ có người ngồi trong

ngục thất mới có thể khát khao. Như thể người ta không thể khao khát nếu
người ta tự do. Giả sử rằng anh được tự do đấy… thì anh sẽ khao khát biết
mấy cho vừa! Và về mặt khác, anh thực sự tự do mà, tự do như chim trời cá
nước, ấy vậy mà anh vẫn khát khao da diết làm sao! Anh khát khao khi đi
tới nhà em; anh khát khao khi rời xa em; và thậm chí khi ngồi bên em, anh
cũng khát khao em nữa. Vậy thì người ta có thể khát khao cái gì mà người
ta sở hữu không? Quả thực là vậy, nếu như ta suy nghĩ là một khoảnh khắc
sau đó người ta có lẽ sẽ không còn sở hữu nó nữa. Khao khát của anh là
nỗi bồn chồn khôn nguôi. Giá mà anh sống được muôn thuở và có được
niềm tin là em thuộc về anh từng khoảnh khắc, thì chỉ khi đó anh mới trở lại
với em và ăn đời ở kiếp với em, mãi mãi, - chắc chắn là anh sẽ không đủ
kiên nhẫn xa em, dù trong giây lát, mà không khao khát, nhưng anh sẽ có
đủ tự tin để thanh thản ngồi bên em.

Johannes của em

Cordelia của anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.