NHẬT KÝ KẺ MỊ TÌNH - Trang 147

Cordelia của anh,

Em biết là anh rất thích nói chuyện với chính mình. Anh đã tìm được nơi

anh một người thú vị nhất trong số những người anh quen biết. Có khi anh
đã lo sợ rằng anh sẽ bị thiếu chất liệu cho những cuộc trò chuyện này;
nhưng bây giờ anh không còn sợ nữa, vì bây giờ anh có em. Vậy là về em
mà anh nói chuyện lúc này, về em mà anh nói chuyện đến mãn kiếp, về em
chứ không gì khác, một chủ đề thú vị nhất với một người thú vị nhất - nhưng
than ôi, anh chỉ là một người thú vị thôi, còn em thì là một chủ đề thú vị
nhất.

Johannes của em

Cordelia của anh,

Em thấy thời gian mà anh yêu em cho tới nay thì quá ít ỏi, em gần như

có vẻ lo sợ là anh đã có thể yêu trước đó. Có những tập bản thảo mà một
con mắt tinh tường nhanh chóng đoán thấy một văn bản xưa hơn, theo thời
gian đã bị đoạt chỗ bởi những thứ ngớ ngẩn nhỏ nhặt. Những thứ ngớ ngẩn
này bị xóa đi nhờ chất ăn mòn, và bây giờ cái văn bản xưa hiện ra, rõ ràng
và trọn vẹn. Cùng một cách thức như thế, con mắt em đã dạy cho anh tìm
thấy mình trong chính mình. Anh để cho sự lãng quên xóa nhòa tất cả
những gì không liên quan đến em, và rồi anh khám phá ra một văn bản
nguyên thủy có từ thời xa xưa, nhưng mới mẻ một cách tuyệt diệu; rồi anh
khám phá ra là tình yêu anh dành cho em thì cũng cùng tuổi với anh.

Johannes của em

Cordelia của anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.