NHẬT KÝ TRONG TÙ VÀ LỜI BÌNH - Trang 146

Có thể có sự nhầm về phương hướng, nhưng cái chủ đạo của bài thơ

Giải vãng Vũ Minh để thể hiện sự bất bình. Sao cứ giải đi mãi, cứ giải
huyện này sang huyện khác, đã bao lần giải thích, đề đạt, đấu tranh vẫn
không được giải quyết, vẫn không có hồi âm. Vậy là cuộc hành trình đến
Trùng Khánh cứ bị kéo dài; việc lớn chưa thực hiện được, sự bất bình bị
dồn nén không kiềm chế được nữa đã bộc lộ thẳng thắn, quyết liệt ở hai câu
cuối bài thơ.

Loan loan khúc khúc giải,

Đồ diên ngã hành trình

Bất bình!

(Giải đi quanh quẹo mãi

Kéo dài cả hành trình

Bất bình!)

GS. Nguyễn Khắc Phi cho rằng: Từ bất bình đã vang lên như một

tiếng thét căm hờn do được đặt đúng chỗ kết thúc của một bài thơ yết hậu
phá cách và quá khổ. GS. Lê Trí Viễn nhận xét: Giải đi Vũ Minh là một sự
bực tức không cầm được mà phải buột mồm thành hai chữ bất bình đập
mạnh xuống cuối câu, như một cây gậy đánh vào sự vô lý, oan ức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.