NHẬT KÝ VŨ TRỤ CỦA ION LẶNG LẼ - Trang 91

T.B. Tôi nồng nhiệt khuyên anh buổi tối nên vào thành phố dự hòa nhạc -
rất tuyệt vời.
"
Tôi nhận gói quà do Tarantôga gửi lại, ra lệnh mang đến khách sạn, còn tự
mình đi vào thành phố. Cảnh vật trông rất ngoạn mục. Hành tinh này quay
với tốc độ rất nhanh, một ngày đêm của nó chỉ bằng mấy giờ. Tốc độ quay
như vậy tạo ra một lực li tâm khá lớn, và quả dọi buông tự do sẽ không tạo
nên một đường thẳng đứng với bề mặt hành tinh như trên Trái Đất, mà tạo
thành với nó một góc bốn mươi lăm độ. Tất cả nhà cửa, tháp chuông, tường
thành, nói chung mọi công trình xây dựng ở đấy đều nghiêng với bề mặt
hành tinh một góc bốn mươi lăm độ, điều đó tạo nên một bức tranh hết sức
lạ lùng đối với con mắt người Trái Đất. Các ngôi nhà một bên phố như nằm
ngả ra, còn ở phía bên kia lại như treo sấp trên mặt đường nhựa. Dân ở đây,
để khỏi ngã, tuân theo luật thích nghi tự nhiên, có một chân dài một chân
ngắn; còn con người chúng ta khi đi buộc phải khuỵu một chân xuống,
nhưng sau một thời gian đi như vậy sẽ rất khó chịu, mệt mỏi. Vì vậy tôi đi
chậm đến nỗi khi tới được ngôi nhà biểu diễn thì người ta đã bắt đầu đóng
cửa. Tôi vội vã mua vé và chạy vào phòng.
Tôi vừa mới kịp ngồi xuống thì nhạc trưởng đã vung que chỉ huy và tất cả
lặng như tờ. Các nhạc công của dàn nhạc bắt đầu cử động, họ sử dụng
những nhạc cụ rất lạ lùng giống những chiếc kèn có đục lỗ như thùng tưới;
hai cánh tay của nhạc trưởng khi thì hứng khởi vung cao, khi thì dang rộng
dường như ra lệnh chơi khẽ hơn; nhưng tôi một lúc một thêm kinh ngạc vì
không hề nghe thấy gì, dù chỉ là một âm thanh nhỏ nhất. Tôi thận trọng liếc
nhìn mọi người và trông thấy những bộ mặt xung quanh đều lộ vẻ khoan
khoái. Mỗi lúc một bối rối và lo lắng hơn, tôi thử kín đáo ngoáy thông tai,
nhưng vẫn không có kết quả. Cuối cùng, tôi chắc rằng mình đã bị điếc thật
sự, tôi khẽ gõ hai móng tay vào nhau, nhưng âm thanh do chúng phát ra lại
nghe rất rõ. Hoàn toàn không hiểu việc gì đang diễn ra, kinh ngạc trước
những nét mặt lộ vẻ khoái cảm thẩm mĩ của mọi người trong phòng, tôi
quyết định ngồi cho đến cuối buổi. Tiếng vỗ tay như sấm vang lên, nhạc
trưởng cúi người đáp lễ rồi lại vung que chỉ huy, và dàn nhạc lại bắt đầu
bản giao hưởng mới. Mọi người xung quanh ngây ngất, tôi nghe những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.