NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 113

quýt ngọt ngào như thế cũng thấy hài lòng, còn may cho hắn bộ quần áo
mới.

Hoắc Truy Ân mặc quần áo mới, lại dẫn theo Quế Viên tới nha môn. Vừa đi
qua liền trông thấy Tiết Niệm Chung cùng Phó Tiểu Chu trốn trong nội
đường, châu đầu ghé tai, tư thế cực kỳ thân mật, miệng tên kia sắp dính sát
vào tai Tiết Niệm Chung rồi.

"Gia", Quế Viên vội vàng gọi tiếng.

Tiết Niệm Chung phát ra hai người, liền tươi cười nghênh đón, Phó Tiểu
Chu cũng lễ phép cúi chào. Hoắc Truy Ân "ừm" tiếng như đuổi người đi,
sai Quế Viên bày đồ ăn ra. Từ sau khi Hoắc Truy Ân bắt đầu đưa cơm, cách
nhìn của Phó Tiểu Chu đối với hắn đã thay đổi hẳn. Phó Tiểu Chu cảm thấy
hắn không giữ thói nhõng nhẽo tiểu thư là chuyện vô cùng đáng quý, lúc
này cũng biết điều lui xuống phía dưới.

"Hai người...nói chuyện gì đó?", Hoắc Truy Ân cắn đũa, hỏi.

Tiết Niệm Chung gắp thức ăn cho hắn, cười bảo: "Không có gì, chỉ là vụ án
thôi".

"Ừm, án ra làm sao?" Hoắc Truy Ân rất muốn biết.

"Công tử Lý gia đánh người khác bị thương, bị chúng ta bắt lại, người nhà
tới đây xin thả người, rất khó đối phó. Ta và Tiểu Chu thương lượng nên
đuổi người đi như thế nào", Tiết Niệm Chung có nói gì nấy.

Hoắc Truy Ân không có hứng thú gì mấy với vụ án, lại cảm thấy hai
chữ Tiểu Chu có chút chói tai. Có thấy cẩu quan gọi thẳng tên Thái bổ đầu
bao giờ đâu, đám mọt sách bọn hắn không phải câu nệ chuyện xưng hô nhất
sao? Gọi thân mật như thế còn ra thể thống gì? Bữa cơm này ăn trong tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.