NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 118

Ông chủ Chung bắt được "thóp" trong tay, chẳng hề sợ hãi, ngoài mặt nở
nụ cười rằng: "Sao Tiết đại nhân lại có thời gian rảnh đến chỗ của tiểu nhân
thế này?"

Tiết Niệm Chung lạnh lùng đưa mắt nhìn lão, nghiêm nghị quát lớn:
"Chung Hùng Hữu, ngươi to gan! Người đâu, bắt lại cho ta!"

Kẻ buôn bán sao dám đối đầu với quan lại, ông chủ Chung vừa thấy Thái
bộ đầu hùng hổ xông tới, lập tức hoảng hồn, mặt mày méo xệch, nói: "Đại
nhân, tiểu nhân không hiểu".

"Được, vậy ta cho ngươi hiểu." Tiết Niệm Chung nói: "Tội đánh người của
cháu ngoại ngươi đã định, ngươi lại muốn hối lộ để bản quan thả người, chỉ
riêng điều đó thôi cũng đủ để bản quan trị tội ngươi rồi. Chẳng qua bản
quan niệm tình người thương cháu trai, trong lòng sốt ruột lại mới phạm tội
lần đầu, chỉ đuổi ngươi đi, ngờ ngươi dám chuyển sang đút lót phu nhân ta,
lợi dụng chuyện phu nhân không biết ngọn ngành, giờ lại mưu đồ đe dọa
phu nhân, ngươi xem ta nên phạt ngươi tội gì?"

"Xin đại, đại nhân tha mạng!" Ông chủ Chung sợ đến mức quỳ sụp xuống,
nước mắt nước mũi chảy như mưa. Thấy Thái bổ đầu muốn xông đến bắt
mình, lão liền quay sang cầu xin Hoắc Truy Ân: "Tiết phu nhân, tiểu nhân
biết sai rồi, cây nhân sâm đó chỉ đáng giá mười lượng mà thôi, tiểu nhân
không dám nữa!"

Hoắc Truy Ân lẳng lặng quay ngoắt người đi, không thèm để ý đến lão ta,
trong lòng mắng một câu đáng kiếp. Quế Viên lấy đủ tám lượng, đặt lên
quầy hàng của hiệu thuốc.

"Phu nhân, mời." Tiết Niệm Chung gọi hắn đi.

Hoắc Truy Ân ngẩng đầu ưỡn ngực bước ra ngoài. Đứng trước mặt bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.