NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 143

trong ấy. Tiết Niệm Chung cũng chẳng có cách nào, liền ôm luôn cả người
lẫn chăn thật chặt.

"Buông ra, ngươi làm gì thế?" Hoắc Truy Ân từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến
giờ, lần đầu tiên bị người ta ôm chặt cứng như vậy, cảm thấy vừa căng
thẳng muốn chết vừa xấu hổ cực kỳ. Thực ra có thể dùng đá hoặc đấm đánh
người kia lăn xuống giường, khổ nỗi không ra tay được, chỉ còn cách dùng
ánh mắt kháng nghị mà thôi.

"Phu nhân", Tiết Niệm Chung thấy đối phương không chống cự, đương
nhiên chẳng buông lỏng vòng tay, "Ta rất thích phu nhân".

"Câm, câm miệng!" Hoắc Truy Ân vặn tới vặn lui, cuối cùng biến thành tư
thế đôi bên đối mặt nhau.

Tiết Niệm Chung vững vàng đè người xuống, tuy rằng nhận được mấy cái
xô đẩy, chẳng qua hoàn toàn không đủ tính uy hiếp, ngược lại rất có cảm
giác "mặc người xâu xé". "Phu nhân... Truy Ân, ta thích ngươi".

Trong nháy mắt, Hoắc Truy Ân chết lặng, lần đầu tiên, lần đầu tiên cẩu
quan gọi thẳng tên của hắn. Hai người ở chung lâu như thế, lúc nào cẩu
quan cũng kính trọng gọi bằng hai chữ phu nhân, ngay cả nương tử cũng
chưa từng gọi. tiếng "Truy Ân" này vang lên gần như khiến buông kiếm
đầu hàng. "Cẩu quan, buông...ưm..."

Nụ hôn của Tiết Niệm Chung thình lình hạ xuống, Hoắc Truy Ân trong
cơm kích động liền vươn tay nắm chặt lấy phần áo trước ngực đối phương,
chẳng những đẩy ra mà còn kéo lại gần hơn, hành động này vô tình lại trở
thành cổ vũ vô cùng lớn đối với Tiết Niệm Chung. Y hôn dính lấy đôi môi
của Hoắc Truy Ân, chặt, dễ dàng tách miệng ra, đưa lưỡi mình vào trong đó

"Ưm, ưm..." Hoắc Truy Ân hoàn toàn không phản kháng, rất hào phóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.