NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 158

ngượng ngùng ngồi bên cạnh Tiết Niệm Chung, hỏi quanh co: "Ngươi...
ngươi trông thấy chưa?"

"Hả?"

"Chính là lúc ngươi vào phòng ấy... Lúc ấy ta thay y phục..."

Tiết Niệm Chung hoàn toàn không hiểu được ý tứ của phu nhân, rất thành
thực hỏi ngược lại: "Trông thấy cái gì?"

Hoắc Truy Ân vừa tức lại vừa thẹn, còn có thể thấy cái gì nữa! Về phần
Tiết Niệm Chung quả tình y không hiểu, lúc y vừa mới xông vào phu nhân
mặc y phục, có điều hai người thân mật đến mức ấy rồi, đến cả nữ nhân còn
không để ý, huống gì là đại nam nhân? Hơn nữa, nam nhân nhìn nam nhân
cũng có gì đáng để kinh ngạc đâu?

Hoắc Truy Ân thấy cẩu quan vẫn giống mọi khi, đoán rằng có lẽ Quế Viên
đúng, đối phương hoàn toàn không chú ý tới chuyện này, liền thở phào một
hơi, hại hắn lo bóng lo gió hồi. Nhưng rồi đại thiếu gia lại mơ hồ có phần
buồn bực, thế này chẳng phải lại trở về trạng thái ban đầu hay sao? Vẫn
phải tiếp tục giấu giếm thân phận nam nhân của bản thân, đến lúc nào mới
có thể giải thoát đây? "Cẩu quan, ta..."

Tiết Niệm Chung hướng ánh nhìn về phía Hoắc Truy Ân, đợi những lời sau
của hắn. Hoắc Truy Ân đối diện với ánh nhìn chân thành ấy, trong thoáng
chốc nỗi áy náy tự nhiên dâng trào, muốn thẳng thắn về thân phận của
mình, muốn bất chấp tất cả mà đánh cược một phen. Dù sao giấu giếm
cũng chỉ là phương án tạm thời, rồi có một ngày bại lộ, cứ lần lữa mãi như
thế này chẳng ích gì, cứ dứt khoát thẳng thắn một chút, có đau cũng chỉ đau
lần này. Khổ nỗi không sao thốt được nên lời, tuy muốn thừa nhận nhưng
quả rất sợ, sợ cẩu quan không chấp nhận được, sợ tình cảm của hai người bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.