NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 252

hốt hoảng, ánh mắt không kìm được mà trở qua trở lại khắp căn phòng,
muốn tìm bóng người quen thuộc nọ nhưng không thấy. Cả căn phòng đều
ngập tràn hồi ức, vậy mà người đã rời đi, lão Chung của hắn quả thực
không trở về được nữa. Hắn nhắm nghiền hai mắt lại, vùi mặt thật sâu vào
lòng bàn tay, tiếng khóc trầm thấp lập tức vang lên.

Chương 38: Thoi thóp hơi tàn

Bởi có nền tảng võ công nên những vết thương này Hoắc Truy Ân có thể
chịu đựng được, hắn nghỉ tạm mấy canh giờ xong liền đi thăm Tiết mẫu.
Tiết mẫu tuy rằng tiều tụy nhưng cũng đã khôi phục khá nhiều, tâm tình đã
bình tĩnh lại, bà nghe thấy tiếng hắn bước vào, liền gọi hắn tới bên giường.
Hắn nói tình huống của lão Chung cho Tiết mẫu biết, thế nhưng lại giấu đi
chi tiết mình có tham dự vào, sau đó hắn "phịch" một tiếng, quỳ sụp xuống
bên giường: "Mẹ, là lỗi của con... Con không cứu nổi phu quân, con có lỗi
với Tiết gia".

Tiết mẫu lập tức vươn tay nắm chặt lấy tay con dâu, nước mắt lã chã tuôn
rơi, tiếng khóc nghẹn ngào trong cổ họng, bà nói: "Đây là số mệnh, tất cả
đều là số mệnh, là ông trời khiến Chung nhi có tai kiếp lần này... Con dâu,
hai ngày này con tới làm bạn với Chung nhi đi, bảo nó đừng lo lắng chuyện
trong nhà, có đi cũng an tâm một chút... Chỉ là, chỉ là đáng thương cho con,
còn trẻ thế này đã phải chịu cảnh góa chồng".

Ánh mắt Hoắc Truy Ân lập lòe không rõ, hắn nói, giọng ngẩn ngơ: "Mẹ
yên tâm, con sẽ hầu phu quân, nhất định sẽ ở bên chàng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.