NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 281

hận một ai, Tiểu vương gia tuyệt đối là người duy nhất! "Này, còn nữa, cái
biện pháp khó ngửi này có phải do ngươi và Phó Tiểu Chu nghĩ ra không?
Nếu không đang yên đang lành bảo ta tới tìm Phó Tiểu Chu làm gì, lại còn
nói cho ta biết ngân phiếu để ở đâu nữa chứ? Ngươi với y cũng có nhiều bí
mật gớm nhỉ!"

Tiết Niệm Chung thấy phu nhân lộ vẻ giận hờn, không khỏi bật cười, kéo
người về phía mình, hết hôn phớt lên trán lại bắt lấy đôi môi. Hoắc Truy Ân
không hề khách khí, cắn miệng y một cái, y bị đau liền tránh ra, hai bàn tay
lại giữ chặt lấy vòng eo của Hoắc Truy Ân, nhích sát lại gần mà nói: "Phu
nhân, khó khăn lắm mới được ngồi xe một chuyến mà".

Hoắc Truy Ân vặn vẹo cơ thể, vươn hai tay ra ôm lấy cần cổ Tiết Niệm
Chung, hếch cằm lên: "Biết thế rồi còn thần người ra đó? Lại muốn bản
thiếu gia chủ động hay sao?".

Tiết Niệm Chung cười phì một tiếng, cúi đầu cắn lấy hầu kết của Hoắc
Truy Ân, khiến cho hắn ngửa đầu rên lên một tiếng, sau đó hai bàn tay lần
mò về phía vạt áo.

(Hầu kết: Quả táo adam, hay còn gọi là trái cổ, cục hầu, trái khế.)

Xe ngựa phóng như bay, Thanh Bình vung cao roi ngựa, khoái trá nghêu
ngao một điệu hát dân gian, tiếng ca vui sướng, bay bổng nhẹ tênh. Đột
nhiên gã nghe thấy có tiếng động là lạ vang lên xung quanh, không khỏi láo
liên đảo mắt một hồi, lại không phát hiện ra điều gì khác thường cả, liền
tiếp tục chuyên tâm giục ngựa đánh xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.