NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 33

vàng trở về phòng, chỉ thấy Hoắc lão gia gặp phải bạo hành gia đình co rúm
người trong góc, đáng thương vô cùng: "Lão gia, ngài không sao chứ?"

Không sao mới lạ! Hoắc lão gia cảm thấy xương cốt toàn thân đều bị đánh
vụn cả ra, lão tức giận nghĩ cái loại nghiệt tử này đáng ra phải tống đi từ lâu
rồi mới phải! "Gọi Vương quản gia... Ai ui, đau quá! Bảo lão tiễn thiếu gia
và gia đi, sau đó trông cửa cho chặt vào, đừng để thằng ranh ấy bước vào
lần nữa."

Tiểu tư vẻ mặt khó xử, nói: "Vương quản gia còn chưa tỉnh ạ". "Chưa
tỉnh?" Hoắc Dịch Toàn buồn bực hỏi thăm, "Tối hôm qua lão làm trò gì
thế?"

Tiểu tư buông tay, nói: "Con không biết ạ, tối hôm qua ông ấy và đám thủ
hạ dưới trướng đều bị khênh trở về phòng."

Hoắc lão gia càng mù mờ hơn, trước nay Vương quản gia vốn làm việc cẩn
thận tỉ mỉ, sao lại thành ra như thế? Có điều lão cũng không nghĩ ngợi
nhiều, cũng lười tìm hiểu, bỏ đi tìm rượu thuốc xoa vết thương.

Lại nhắc đến Hoắc Truy Ân, ra khỏi sơn trang chuẩn bị lên xe ngựa. Đệ đệ
Hoắc Thu Vũ tiễn suốt đoạn đường, hai con mắt khóc đến độ vừa đỏ vừa
sưng, biểu tình còn cực kỳ đáng thương. Hoắc Truy Ân rất bực dọc, bực
dọc vô cùng, bởi vì Hoắc Thu Vũ cho rằng ca ca chuẩn bị tới chỗ rất hay ho
du ngoạn, hơn nữa chỗ ấy quá tuyệt vời, thế nên mới không chịu dẫn cậu
theo cùng.

"Mẹ kiếp, cũng nghĩ lại xem vì ai ta mới thê thảm thế này." Hoắc Truy Ân
đầu cũng chẳng thèm ngoái lại, leo thẳng lên xe ngựa.

Tiết Niệm Chung chờ sẵn dưới xe, thấy tới rồi, liền vội vàng bước lên trước
gọi tiếng "phu nhân". Y đứng suốt cả đêm, giờ phút này eo đau lưng mỏi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.