NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 34

thế nhưng vẫn cung kính vươn tay ra, định bụng dìu phu nhân lên xe ngựa.

Mặt Hoắc Truy Ân lập tức sa sầm lại, vung tay đánh bật tay y ra, tự mình
trèo lên xe. Quế Viên cười hì hì, ngọt ngào với Tiết Niệm Chung, " Gia,
tiểu thư tính quật cường, ngài nên nhường nàng ấy."

Tiết Niệm Chung khách khí đáp lời, "Chào Quế Viên tỷ, về sau phải gọi là
gia và thiếu phu nhân, đâu thể gọi là tiểu thư nữa."

Đầu tiên Quế Viên ngẩn người ra, sau đó liền bật cười khanh khách, cũng
chui vào trong xe. Tiết Niệm Chung trông thấy Hoắc Thu Vũ đứng bên
khóc như mưa như gió, đoán rằng tỷ đệ hai người tình cảm sâu nặng, đệ đệ
luyến tiếc tỷ tỷ gả chồng xa, liền vội vàng bước lên trước hành lễ, nói:
"Tiểu cữu ca (3) không cần tiễn xa, ta sẽ đối xử với phu nhân tốt".

(3. Tiểu cữu ca: Em vợ.)

Hoắc Thu Vũ khóc đến hụt cả hơi, nghẹn ngào bảo: "Đại, đại ca thong
thả..." sau đó liền bị hạ nhân dẫn trở về.

Tiết Niệm Chung nhìn theo bóng Thu Vũ rời , lắc đầu nói: "Nên gọi là đại
tỷ phu mới phải", sau đó lại nghĩ, Hoắc lão gia coi bản thân như con đẻ,
Hoắc tiểu đệ lại xem mình như đại ca, y có thể được người của Hoắc gia
tán thành đến vậy, không khỏi có phần cao hứng. Y trèo lên xe ngựa, trong
xe rất rộng rãi, đủ để người ta nằm xuống nghỉ ngơi, còn trải cả ghế mềm,
kê chiếc bàn con.

Thanh Bình vung roi lên, đôi ngựa bắt đầu tung vó, xe tốt ngựa tốt đúng là
khác hẳn, vừa nhanh vừa vững chãi. Bên trong xe, Hoắc Truy Ân ngang
ngược chiếm hơn nửa gian, Quế Viên lại chiếm thêm một chỗ nữa, chỉ để
lại cho Tiết Niệm Chung góc rất nhỏ chỗ cửa xe, đừng nói đến chuyện duỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.