NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 49

Không phải chứ? Y cảm thấy cách nghĩ này rất vớ vẩn, nhạc phụ sao có thể
gả nam nhân cho y được? Cũng có thể... chỉ là phu nhân thích đứng để giải
quyết mà thôi? Cảm thấy cách giải thích này còn vu vơ gấp bội, y quyết
định bất chấp nguy cơ bị chém, tự mình kiểm chứng một lần.

"Phu nhân?" Y tới sát bên Hoắc Truy Ân, gọi tiếng, đối phương không có
phản ứng gì, sau đó y vươn tay tới, khựng lại giữa không trung. Nội tâm y
giằng xé vô cùng, thân là người có học, sao có thể làm ra thứ hành vi của
bè lũ Đăng Đồ Tử (1) thế này? Nhưng rồi y lại nghĩ, nếu phu nhân là phận
nữ, dù gì cũng gả cho y rồi, y có động chạm phu nhân của mình cũng là
thuận theo lẽ thường, còn nếu là nam tử, vậy sờ một chút càng chẳng phải
chuyện to tát gì.

(1. Đăng Đồ Tử: là nhân vật xuất trong bài phú "Đăng Đồ Tử háo sắc" của
Tống Ngọc nước Sở thời Chiến Quốc. Trong bài phú ấy Tống Ngọc có viết
rằng "Vợ người này đầu bù tóc rối, hàm răng lởm chởm, còng lưng, mụn
ghẻ khắp người lại còn bị trĩ", vậy mà Đăng Đồ Tử vẫn thích, còn có với
nhau đến năm con. Đến nay vẫn ai xác định được nhân vật này có hay
không, thế nhưng mọi người đều dùng hình tượng Đăng Đồ Tử làm đại
biểu cho hạng người háo sắc.)

Sau khi thuyết phục bản thân mình xong, y rất bình thản đặt tay lên ngực
Hoắc Truy Ân, không thấy nhấp nhô. Hoắc Truy Ân thà chết cũng không
độn ngực, thế nên đương nhiên phải phẳng lỳ rồi! Cũng có thể... vốn dĩ chỗ
ấy của phu nhân rất nhỏ? Y lại an ủi bản thân mình lần nữa, chưa bỏ cuộc
mà tiếp tục dời tay về giữa hai chân Hoắc Truy Ân.

Tiết Niệm Chung vô cùng căng thẳng, còn căng thẳng hơn cả lần đầu tiên
khoác quan phục lên người, sau đó y sờ thấy nó, cái thứ bảo bối yên bình
ngủ say, cả hình dạng lẫn xúc cảm đều rất được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.