NHẮT STUART - Trang 19

“George!” ông Little hét lên cáu kỉnh, “nếu con không thôi hành động

theo kiểu ngu xuẩn ấy đi thì bố sẽ phạt con đấy. Không cần phải đối đầu
với sự điên rồ của con thì chúng ta cũng đã có quá đủ rắc rối trong ngày
hôm nay rồi.”

Nhưng George đã chạy biến vào phòng khách, và bắt đầu làm căn

phòng tối sầm lại, mục đích là để tỏ lòng thành kính với người quá cố. Nó
kéo đến một sợi dây, và Stuart từ đâu rơi bịch xuống bậu cửa sổ.

“Ôi trời đất ơi,” George nói. “Nhìn ai này, mẹ ơi!”
“Cũng tới lúc phải có người kéo màn cửa xuống đấy,” Stuart nhận

xét. “Con chỉ biết nói thế thôi.” Nó đã khá mệt và đói.

Bà Little thấy lại con thì mừng quýnh đến nỗi cứ thế mà nức nở mãi.

Dĩ nhiên, ai cũng muốn biết chuyện đã xảy ra như thế nào.

“Đó chỉ đơn giản là một tai nạn ai cũng có thể gặp phải,” Stuart nói.

“Thấy cái mũ với cây ba toong của con ở sát cái lỗ chuột thì ba mẹ với anh
dĩ là có thể tự rút ra kết luận thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.