NHẮT STUART - Trang 37

Nó ngó quanh, qua màn nước mắt, và kia, ngồi trên một cây cải

bruxen, là Margalo.

“Margalo!” Stuart kêu lên. “Làm sao em đến đây được?”
“Chà,” con chim nói, “ Em đang ngó ngoài cửa sổ sang nay thì thấy

anh rời nhà và vô tình em thấy anh rơi vào xe chở rác. Em bay ra ngoài cửa
sổ và bám theo xe tải, nghĩ là biết đâu anh cần giúp gì”

“ Đời anh chưa bao giờ gặp ai mà thấy mừng thế này,” Stuart nói.

“Nhưng em giúp anh cách nào bây giờ?”

“Em nghĩ nếu anh bám vào chân em, em có thể bay vào bờ với anh,”

Margalo nói. “Thử một tí, mất gì. Anh nặng bao nhiêu nhỉ?”

“Khoảng ba aoxơ

[10]

rưỡi,” Stuart nói.

“Tính cả quần áo?” Margalo hỏi.
“Dĩ nhiên rồi,” Stuart bẽn lẽn đáp.
“Thế thì em tin em có thể mang anh được.”
“Chắc sẽ bị chóng mặt đây,” Stuart nói.
“Đừng có nhìn xuống thì sẽ không chóng mặt,” Margalo đáp.
“Chắc sẽ đau quặn bụng đây.”
“Chắc chắn là sẽ bị cái này cái kia, nhưng cái gì cũng còn tốt hơn là

chết,” con chim đáp.

“Ừ, đúng đấy,” Stuart đồng ý.
“Nào, thế thì leo lên! Chúng mình bắt đầu được rồi.”
Stuart nhét đôi giày trượt vào trong áo, rón rén trèo lên chòm lá xà

lách, và nắm chặt hai cổ chân Margalo. “Sẵn sàng!” nó kêu to.

Với một cú đập cánh, Margalo vút lên bầu trời, mang theo Stuart, và

cả hai bay trên mặt biển, hướng thẳng về nhà.

“Phù!” Margalo nói, khi cả hai đã tít trên không trung, “Anh hôi kinh,

Stuart!”

“Anh biết anh hôi rồi,” Stuart rầu rĩ đáp. “Anh hy vọng việc đó không

làm em mệt.”

“Em khó thở quá,” Margalo trả lời. “Còn tim em cứ đập bình bịch

trong ngực. Có cái gì anh vứt đi được không để cho nhẹ bớt?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.