NHẮT STUART - Trang 52

“Đúng,” Stuart nói. “Đó là những thứ quan trọng. Tuy nhiên trò quên

một điều. Mary Bendix, Henry Rackmeyer quên gì nào?”

“Trò ấy quên kem trên có xốt sô cô la.” Mary đáp nhanh.
“Chính xác,” Stuart nói. “Kem là quan trọng. Chà, nếu sáng nay tôi

mà thành Chủ tịch của Thế giới, chúng ta phải có một số luật ngay, bằng
không sẽ vô cùng rỗi, mỗi người chạy một cách, tha hồ tự tiện và chẳng ai
cư xử cho ra hồn. Chúng ta phải có một số luật nếu chơi trò chơi này. Có
trò nào đề ra được luật gì hay ho cho thế giới không?”

Albert Fernstrom giơ tay. “Đừng ăn nấm. Chúng dễ là nấm độc lắm,”

Albert đề xuất.

“Đó không phải là luật,” Stuart nói, “đó chỉ là một lời khuyên có chút

thân tình. Lời khuyên rất tốt, Albert à, nhưng lời khuyên với luật không
phải là một. Luật nghiêm hơn lời khuyên. Luật phải cực nghiêm. Có ai khác
nghĩ ra được một luật cho thế giới không nào?”

“Liệu hồn khi chôm chỉa bất cứ cái gì.” John Poldowski nói, nghiêm

trang.

“Rất tốt,” Stuart nói. “Luật này hay đấy.”
“Không bao giờ đánh bả bất cứ cái gì, trừ chuột cống.” Anthony

Brendist nói.

“Không hay,” Stuart nói. “Thế là không công bằng với chuột cống.

Luật thì với ai cũng phải công bằng.”

Anthony ngó hờn dỗi. “Nhưng chuột cống bất công với chúng ta,” nó

nói. “Chuột cống chẳng ai ưa.”

“Tôi biết là thế,” Stuart nói. “Nhưng từ quan điểm chuột cống mà nói,

đánh bả cũng chẳng ai ưa. Một Chủ tịch phải biết nhìn mọi khía cạnh của
một vấn đề.”

“Thế thầy có quan điểm của một con chuột cống không?” Anthony

hỏi. “Thầy trông cũng hơi giống chuột cống.”

“Không,” Stuart đáp, “tôi chỉ có quan điểm cao hơn một con chuột

nhắt, mà cái đó thì rất khác. Tôi nhìn mọi vật một cách toàn thể. Rõ ràng
đối với tôi chuột cống có bị thiệt thòi. Họ không bao giờ có thể ra ngòai
công khai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.