NHẮT STUART - Trang 68

sắt. Anh ta còn đeo một thắt lưng da nặng trịch, và Stuart nhận ra anh này
hẳn phải là thợ sửa chữa của công ty điện thoại.

“Chào anh,” Stuart nói bằng giọng thân thiện. Người thợ sửa chữa giơ

tay lên đầu chào. Stuart ngồi xuống bên cạnh anh ta trong cái rãnh ven
đường và hít sâu không khí trong lành dịu ngọt. “Sẽ là một ngày đẹp trời
đây,” nó quan sát.

“Đúng,” anh thợ đồng ý, “một ngày đẹp trời. Tôi đang chờ leo lên đám

cột của tôi đây.”

“Chúc anh gặp thời tiết tốt và tay bám được chắc,” Stuart nói. “Nhân

thể, anh có thấy con chim nào đậu trên chóp cột điện anh không?”

“Có, tôi thấy vô khối chim,” anh thợ đáp.
“Chà, nếu có khi nào tình cờ gặp một cô chim nhỏ tên Margalo,”

Stuart nói, “tôi sẽ rất cảm kích nếu anh để lại cho tôi vài dòng. Đây là danh
thiếp của tôi.”

“Tả cô chim coi,” người thợ nói, rút ra xấp giấy với cây bút chì.
“Nâu,” Stuart nói. “Nâu, với một sọc vàng trên ức.”
“Biết cô ta từ đâu tới không?” người thợ hỏi.
“Cô ấy tới từ những cánh đồng một thời chất ngất lúa mì, từ những bãi

cỏ chìm sâu trong dương xỉ và cây kế; cô ấy đến từ những thung lũng trồng
cây râu dê, và cô ấy ưa ca hót.”

Người thợ ghi xuống một cách ngắn gọn. “Những cánh đồng – lúa mì

– những bãi cỏ, dương xỉ & cây kế. Thung lũng, râu dê. Thích hót.” Thế rồi
anh bỏ xấp giấy vào lại trong túi, và nhét danh thiếp của Stuart vào trong
ví. “Tôi sẽ để ý cho,” anh hứa.

Stuart cảm ơn người thợ. Họ ngồi xuống một lúc trong yên lặng. Rồi

người đàn ông nói.

“Cậu sẽ đi theo hướng nào?”
“Hướng Bắc,” Stuart nói.
“Bắc thì đẹp,” người thợ nói. “Tôi lúc nào cũng thích đi về hướng

Bắc. Dĩ nhiên Tây Nam cũng là một hướng đẹp.”

“Vâng, tôi cũng cho là thế,” Stuart trầm ngâm nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.