NHỆN TUYẾT - Trang 136

Cùng với đồng nghiệp của mình, cảnh sát Price, ông Perkins
đi ngược lên con đường để tìm kiếm bất cứ dấu vết nào còn
sót lại. Rồi họ quay lại và lái xe đi mà không hề nói gì.

Gwyn nghĩ thầm:

- Báo chí sẽ đưa tin về chuyện này. Họ sẽ gọi nó là một hiện
tượng kỳ lạ, và rồi họ sẽ quên nó!

Từng người trong nhóm tìm kiếm chào tạm biệt, họ hứa:

- Sáng mai chúng ta sẽ tiếp tục. Thế nào cũng tìm ra cậu bé
thôi!

Gia đình Lloyd là những người ra về cuối cùng. Khóc mệt quá,
Iolo lăn ra ngủ. Ông Lloyd buồn bã bế nó về, trong khi vợ
ông giờ đã thút thít khóc.

Đêm hôm đó thật dài. Gwyn không thê nào ngủ được. Cậu
ngồi im trên mép giường, mắt nhìn chằm chằm ra cửa sổ.
Eirlys đến phòng cậu sau đó. tuy không nói gì với nhau,
nhưng sự hiện diện của cô giúp trấn an Gwyn. Ngay khi vừa
định về phòng, một âm thanh vọng về từ phía núi: một tiếng
kêu rền rĩ kéo dài!

Gwyn thì thầm hỏi:

- Chị nghe thấy tiếng gì không?

Eirlys hỏi lại:

- Hay đó là tiếng gió?

- Không, không phải là tiếng gió!

Tiếng kêu lại vang lên, lần này lớn hơn. Một tiếng gào rú bi
thảm. Nó làm Gwyn lạnh cả xương sống. Eirlys nói:

- Giống như tiếng của một con thú hoang!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.