NHỆN TUYẾT - Trang 19

- Không tội nghiệp sao khi con cứ bắt mình phải nhơ rằng
con gái con đã ra đi? Cùng vào ngày này bốn năm về trước?

Bà Griffiths đột ngột đứng bật dậy.

- Đủ rồi! Chúng tôi chịu đựng như thế là đủ rồi!

Bà phản đối chồng:

- Chúng tôi cũng nhớ Bethan lắm chứ. Suốt bốn năm nay,
năm nào ngày này chúng tôi cũng khóc thương cho con bé.
Nhưng nó cũng là ngày sinh nhật của Gwyn nữa mà. Chúng
tôi đã than khóc đủ rồi! Đủ rồi! Đủ quá rồi!

Bà nói gần như khóc. Gwyn quay mặt đi. Cậu không muốn
nhìn vào những màu sắc sặc sỡ trên bàn, không muốn nhìn
vào mặt bạn bè của mình. Cậu biết rằng tiệc sinh nhật của
mình đã kết thúc. Mẹ nói gì đó, nhưng cậu không thể nghe
được lời nào. Bà đang tiễn lũ trẻ ra về, cậu có thể nghe thấy
chúng rục rịch di chuyển trong bếp, nghe chúng thì thầm lời
tạm biệt, nhưng cậu không thê nhúc nhích. Ba cậu vẫn dưng
bên cạnh bàn, buồn bã và lặng lẽ trong bộ đồ đen.

Nain đi vê phía con tri mình ngay khi lũ trẻ đi khỏi.

- Sao anh có thể làm như thế, Ivor?

- Làm sao con có thể làm gì chứ? Con đâu làm được gì. Là
nó.

Ông nhìn Gwyn.

- Bethan của con ra đi cũng vì nó cả!

Ông đã nói ra câu đó.

Gwyn gần như cảm thấy nhẹ nhõm, cậu từ từ đứng dậy, cẩn
thận đẩy ghế vào bàn. Không nhìn ba mình, cậu đi ra khỏi
bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.