NHỆN TUYẾT - Trang 65

C

CHƯƠNG 7: CON THUYỀN BẠC (2)

ái đồng hồ đen của Gwyn cho cậu biết đã 4 giờ
sáng, vẫn chưa đến bình minh. Cậu thay đồ và
mở ngăn tủ trên ra. Đã đến lúc dùng miếng tảo
biển, tuy nhiên cậu lại rút ra chiếc khăn choàng
của chị Bethan và, không biết tại sao, từ từ
quấn nó quanh cổ. Cậu áp nó vào mặt và một

lần nữa hít dài mùi hương hoa hồng. Cậu nhắm mắt lại và
trong một giây, cậu gần như nghĩ rằng mình sắp tìm ra câu
trả lời. Nhưng cậu đã quên đi câu hỏi. Đó là chuyện mà bà
cậu đã nói, việc gì đó về chuyện dùng cái khăn choàng. Dù
cố gắng hết sức, Gwyn vẫn cảm thấy cả câu hỏi và câu trả lời
đều dần trôi tuột khỏi tâm trí cậu, cho đến khi những gì còn
lại trong tâm trí cậu là cái khăn choàng và miếng tảo biển
khô bụi bặm.

Nhét miếng tảo biển vào trong túi áo khoác, Gwyn xuống lầu
và đi ra sân thông qua lối cửa sau.

Đã có ánh sáng nhạt xuất hiện trên bầu trời, tuy nhiên những
con chim vẫn còn ngủ vùi. Tiếng động duy nhất lúc này là
tiếng những con cừu di chuyển trên bề mặt đất núi thô cứng,
và tiếng hàng rào bằng cây phủ đầy sương giá run rẩy trong
không khí lạnh lẽo.

Hôm nay Gwyn không đi lên núi mà lang thang về phía Bắc,
xuyên qua những dốc thấp và tìm kiếm ngọn gió đến từ phía
biển. Ở đây dốc đứng và cằn cỗi hơn. Chỉ có một vài con cừu,
không cây cối, cũng chẳng có trang trại nào. Những vách đá
khổng lồ đâm mình ra khỏi bề mặt dất và những dòng nước
lãnh giá chảy xiết cuốn mình qua những tảng đá. Gwyn ước
gì có được một bức tường để cậu có thể an tâm nép vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.