NHIỆT ĐỚI BUỒN - Trang 160

sở hữu đồng ý nộp các khoản phí để có giấy tờ pháp lý. Là vì các công chứng
viên và các nhà đầu cơ là những người đầu tiên chiếm giữ đất đai.

Tôi đến thăm Goiania năm 1937. Một đồng bằng vô tận, giống như một

vùng đất hoang và một bãi chiến trường, lô nhô những cột điện và những chiếc
cọc đo đạc, có thể nhìn thấy chừng một trăm ngôi nhà mới phân tán khắp bốn
góc trời. Quan trọng nhất là khách sạn, khối hình hộp bằng xi măng, giữa
khung cảnh tẻ nhạt này gợi lên hình ảnh một ga hàng không hay một pháo đài;
người ta sẵn sàng gắn cho nó cái tên “pháo đài của nền văn minh” theo một
nghĩa không còn là bóng mà là trực tiếp do cách sử dụng đó có một giá trị đặc
biệt mỉa mai. Bởi không gì có thể dã man, phi nhân bằng cuộc chiếm dụng trên
hoang mạc này. Cái công cuộc thô kệch ấy là hình ảnh tương phản của Goyaz;
không chút lịch sử, không một quãng thời gian, không một tập quán bão hòa
cái trống vắng, làm dịu đi cái khô cứng ở đây; ở đây ta cảm thấy như đang ở
trong một nhà ga hay một bệnh viện, mãi mãi là một khách qua đường và
không bao giờ là người cư trú. Chỉ có nỗi lo sợ về một tai biến mới biện minh
được cho cái hầm đỡ đạn ấy. Quả thật đã xảy ra một tai biến như vậy, mà sự im
lặng và bất động ngự trị kéo dài mối đe dọa. Cadmus, người khai hóa, đã gieo
rắc những chiếc răng của con rồng. Trên một mảnh đất lở lói và bị thiêu cháu
bởi hơi thở của con quái vật, người ta chờ thấy những con người mọc lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.