NHIỆT ĐỚI BUỒN - Trang 200

Cũng cần phải kể đến món koro, là những con bọ màu nhạt nhung nhúc

trong một vài thân cây bị mục. Người Anh-điêng, bị tổn thương vì những lời
giễu cợt của người da trắng, không còn tỏ ý thích thú món bọ này và kiên
quyết từ chối không ăn nữa. Chỉ cần rảo bước trong rừng để nhìn thấy trên mặt
đất dấu vết của một cây pinheiro lớn bị gió bão quật ngã, dài 20 hay 30 met, bị
xé nát ra, chỉ còn là một cái cây ma.

Vì vậy, không dễ gì chứng kiến việc bóc con koro. Chúng tôi suy tính kế

hoạch rất lâu, như những kẻ mưu phản. Một người Anh-điêng đang sốt, một
mình ở trong ngôi làng bỏ hoang, có vẻ là một con mồi dễ ăn. Chúng tôi đặt
vào tay ông ta chiếc rìu, lay ông ta dậy, đẩy ông ta đi. Hoài công vô ích, dường
như ông ta hoàn toàn không biết chúng tôi muốn gì ở ông. Lại thất bại chăng?
Mặc kệ! Chúng tôi ném ra lý lẽ cuối cùng: chúng tôi muốn ăn koro. Chúng tôi
lôi được nạn nhân đến trước một thân cây. Một nhát rìu phơi ra hàng nghìn
đường rãnh trong lớp gỗ sâu nhất. Trong mỗi đường rãnh, một con vật to màu
kem, hơi giống con tằm. Lúc này phải ra tay thôi. Trước cái nhìn thản nhiên
của người Anh-điêng, tôi cắn đứt đầu con mồi của tôi; từ trong thân con vật
tuôn ra một lớp mỡ màu trắng nhờ, mà tôi nếm lấy chẳng chút do dự: nó đặc và
mịn như bơ và có vị nước dừa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.