NHIỆT ĐỚI BUỒN - Trang 203

Nhìn từ trên máy bay, khu vực sông ngòi uốn lượn qua những vùng đất

phẳng này bày ra quang cảnh những vòng cung và những khúc uốn quanh co
nơi nước tù đọng lại. Ngay cả lòng sông cũng được bọc quanh bởi những đoạn
cong mờ nhạt, cứ như thiên nhiên đã do dự trước khi ban cho nó cái dòng chảy
hiện tại và tạm thời này. Trên mặt đất, vùng pantanal bày ra một phong cảnh
mộng mơ, nơi những đàn bò bướu cứ như đang nấp dưới cái vòm trôi nổi trên
đỉnh những mô đất; còn dưới những bãi lầy ngập nước, nhiều đàn chim lớn:
hồng hạc, cò trắng, diệc xám họp thành những hòn đảo đặc kín, màu trắng và
hồng, còm kém tủa lông hơn là những bộ lá hình quạt của những cây cọ
caranda, lá cây tiết ra một chất sáp quý, và chỉ duy nhất có những chùm cọ ấy
phá vỡ cái vẻ tươi vui giả tạo của hoang mạc nước

Trong ký ức của tôi, vùng Porto Esperança buồn thảm, được đặt tên chẳng

đúng chút nào

[63]

, còn lại như là hình ảnh một cảnh quan kỳ lạ nhất có thể gặp

trên bề mặt quả đất, ngoại trừ (có lẽ là) vùng Fire Island ở Bang New York, mà
giờ đây tôi muốn gắn với vùng đất kia, cả hai giống nhau ở chỗ cùng tập hợp
những dữ kiện mâu thuẫn nhất, nhưng mỗi nơi theo một mã khóa khác nhau.
Cùng bày ra cái phi lý địa lý và con người ấy, nơi này thì buồn cười, nơi kia thì
thê thảm.

Có phải Swift đã sáng tạo ra Fire Island? Đấy là một mũi tên, không có

chiều ngang: một bề 80 kilomet, bề kia 200 đến 300 met. Phía đại dương là
vùng biển trống nhưng dữ, đến nỗi không ai dám tắm; phía đất liền, lúc nào
cũng bình lặng cạn đến mức không đủ nhúng được người. Người ta bèn giết
thời gian bằng việc câu cá, toàn cá không ăn được; để tránh cho chúng khỏi bị
thối rữa, dọc trên bãi cát từng quãng cách đều nhau có cắm những chiếc bảng
con nhắc nhở những người câu chôn chúng xuống dưới cát ngay sau khi lôi
được chúng lên khỏi mặt nước. Những đụn cát ở Fire Island rất chông chênh
và thế đứng trên nước mong manh đến nỗi có những tấm bảng khác cấm đi
trên đó vì sợ chúng chìm xuống mất. Đấy là Venise đảo ngược, ở đây đất thì
lỏng còn các kênh đào thì chắc: để có thể đi lại, dân Cherry Grove, một xóm
nằm ở giữa hòn đảo, buộc phải dùng một hệ thống cầu gỗ làm thành một lối đi
bắc trên cọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.