NHIỆT ĐỚI BUỒN - Trang 373

dàng để cho ta bắn hạ. Chính ở Campos Novos, tôi đã đã gặp hai nhóm đến từ
phía bắc, bị thu hút vì hy vọng có được các món quà tặng của tôi.

Các nhóm này không ưa nhau cũng như cả nhóm đều không ưa tôi. Ngay từ

đầu, người ta đòi hơn là xin các tặng vật của tôi. Trong những ngày đầu tiên,
chỉ có một băng đến, cùng lúc với một thổ dân ở Utiarity đã tới nơi trước tôi.
Có phải anh ta quá để ý một phụ nữ trẻ thuộc nhóm là khác của anh ta. Tôi tin
là thế. Quan hệ gần như xấu đi ngay lập tức giữa những người từ xa đến và anh
bạn đến thăm họ, và anh này có thói quen đến của tôi để tìm chỗ thân thiện
hơn: anh cũng tham dự các bữa ăn với tôi. Sự việc đã được chú ý và một hôm,
trong lúc anh ta đi săn, có bốn người thổ dân đến gặp tôi, thành một thứ phái
đoàn. Bằng một giọng đe dọa, họ yêu cầu tôi trộn thuốc độc vào thức ăn của
anh bạn kia; vả chăng họ mang tới cho tôi những thứ cần để làm việc đó; bốn
chiếc ống nhỏ buộc lại với nhau bằng một sợ chỉ bông, bên trong đựng đầy một
chất bột xám. Tôi hết sức phiền: từ chối dứt khoát, tôi sẽ hứng chịu thái độ thù
địch của nhóm người mà những ý đồ đen tối buộc tôi phải thận trọng. Vậy là
tôi chọn cách phóng đại chuyện tôi không biết tiếng và giả bộ hoàn toàn không
hiểu gì cả. Sau nhiều lần toan tính lặp đi lặp lại mãi rằng anh chàng được tôi
che chở là một kakoré, rất độc ác, và cần loại bỏ anh ta ngay, đoàn người rút
lui tỏ vẻ bất bình. Tôi báo lại cho anh bạn kia biết chuyện, anh ta biến đi ngay;
tôi chỉ gặp lại anh ta nhiều tháng sau, khi tôi trở lại vùng này.

May thay, ngày hôm sau nhóm thứ hai kéo tới và những người thổ dân nhận

thấy ở nhóm này một đối tượng khác để trút thù hận của họ. Cuộc gặp gỡ diễn
ra trong khu trại của tôi, vừa là một vùng đất trung lập và là đích đến của tất cả
những cuộc di chuyển này. Như vậy là tôi ngồi ở hàng ghế danh dự. Đàn ông
đến một mình; rất nhanh chóng một cuộc trò chuyện diễn ra giữa thù lĩnh của
hai nhóm, đúng ra là một chuỗi tiếp nối những câu độc thoại xen kẽ, bằng một
giọng than vãn từ trong cổ họng trước đó tôi chưa từng nghe thấy. “Chúng tôi
rất tức giận! Các anh là kẻ thù của chúng tôi!” bên này kêu ca; đáp lại bên kia
trả lời đại thể: “Chúng tôi thì không tức giận! Chúng tôi là anh em của các anh!
Chúng tôi là bạn! Chúng ta có thể thỏa thuận với nhau! v.v.” Khi cuộc trao đổi
những lời khiêu khích và phản đối ấy đã chấm dứt, một khu trại chung được tổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.