NHIỆT ĐỚI BUỒN - Trang 422

một chuyến đi dài:

Amazone, Amazone thân yêu

không có chiếc vú căng

người đã kể với ta bao điều tốt lành

nhưng các nẻo đường của người sao mà hẹp thế

Cuối buổi sáng, vừa quành qua một bụi cây, chúng tôi bất ngờ đối mặt với

hai người thổ dân đi ngược chiều. Người lớn hơn, trạc bốn mươi, mặc một bộ
áo ngủ rách rưới, tóc phủ đến ngang vai; người thứ hai, tóc cắt ngắn, hoàn toàn
trần truồng, trừ chiếc chóp bằng rơm che dương vật; anh ta đeo trên lưng một
chiếc gùi bằng lá cọ xanh cột chặt xung quanh người con vật, một con chim
ưng mào lớn bị trói chân trói cánh như một con gà, trông thảm hại dù có bộ
lông lốm đốm trắng và xám và cái đầu có chiếc mỏ cứng cáp màu vàng, bên
trên tua tủa một vành lông mào. Mỗi người thổ dân đều cầm cung tên.

Qua cuộc trò chuyện giữa họ với Abaitara tôi hiểu một người là thủ lĩnh

ngôi làng chúng tôi đang định đến và người phó của ông ta; họ đi trước những
người làng khác đang lang thang đâu đó trong rừng; tất cả đều đi tới Machado
để đến trạm Pimenta Bueno theo lời hứa cách đây một năm; còn con chim ưng
là tặng phẩm dành cho những người họ đến thăm. Chuyện này không liên quan
gì đến chúng tôi, vì chúng tôi không chỉ muốn gặp những người thổ dân mà
còn muốn đến thăm làng. Vậy là buộc phải thuyết phục họ quay lại, hứa là sẽ
có nhiều tặng phẩm chờ đợi họ ở khu trại Porquinho, đề nghị họ đi theo chúng
tôi và tiếp chúng tôi ở làng (việc này họ tỏ ra cực kỳ ghê sợ); sau đó, tất cả
chúng tôi lại lên đường, đi dọc theo sông. Khi họ đã đồng ý, thì con chim ưng
bị trói chặt được vứt không thương tiếc bên bờ một con suối, chắc là chẳng
mấy chốc nó sẽ chết đói hoặc làm mồi cho lũ kiến. Suốt 15 ngày sau đó, không
ai nhắc đến nó nữa, trừ chuyện báo tang: “Con chim ưng, nó chết rồi.” Hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.