NHIỆT ĐỚI BUỒN - Trang 45

Phần lớn người Pháp đã trải qua một cuộc chiến tranh “dị kỳ”; cuộc chiến

tranh của đám sĩ quan đồn trú ở đảo Martinique chẳng hề có cấp so sánh nào
để mà gọi tên cho chính xác. Nhiệm vụ độc nhất của họ, vốn là canh giữ khối
vàng của Nhà băng Quốc gia Pháp, bị hòa tan trong một kiểu ác mộng mà việc
lạm dụng rượu mạnh chỉ chịu trách nhiệm một phần, phần khác, âm thầm hơn
nhưng không kém phần chủ yếu, là do ở tình cảnh đảo của nơi này, sự xa cách
với chính quốc, và một truyền thống lịch sử giàu những ký ức về bọn cướp
biển mà sự kiểm soát của Bắc Mỹ, các mật vụ của hạm đội tàu ngầm Đức đã
dễ dàng thay chỗ cho những diễn viên chính vốn đeo hoa tai bằng vàng, chột
mắt và đi chân gỗ. Cứ vậy đó mà phát triển một cơn sốt của tình cảnh bị vây
hãm, dù chẳng hề xảy ra cuộc đụng độ nào, và chẳng bao giờ thấy có kẻ thù
nào xuất hiện, vẫn khiến đa số sĩ quan ở đây lâm vào cảnh kinh hoàng nhớn
nhác. Còn cư dân trên đảo, họ diễn đạt nôm na hơn cùng một trạng thái tinh
thần ấy: “Chẳng còn cá thu, hòn đảo này đi tong mất rồi”, vẫn thường xuyên
nghe họ nói như vậy đấy, trong khi những người khác thì giải thích rằng Hitler
chẳng phải ai khác mà là chính chúa Jésus Christ, lại trở xuống trần gian để
trừng phạt giống người da trắng, trong suốt hai nghìn năm qua, đã không tuân
theo những lời chỉ dẫn của Người.

Khi có đình chiến, đám sĩ quan, thay vì đi với tổ chức Nước Pháp Tự do, lại

gắn mình với chế độ ở chính quốc

[13]

. Họ tiếp tục đứng “ngoài cuộc”; sức đề

kháng về thể chất và tinh thần đã bị gặm mòn từ nhiều tháng nay đã đặt họ vào
trạng thái không thể chiến đu, nếu như có lúc nào đó họ từng có được trạng
thái ấy; đầu óc bệnh hoạn của họ tìm thấy được một kiểu an toàn khi thay thế
một kẻ địch có thực, nhưng ở rất xa cho nên trở thành vô hình và như là trừu
tượng - quân Đức - bằng một kẻ địch được tưởng tượng ra, nhưng lại có thuận
lợi là gần và sờ mó được: những người Mỹ. Vả lại, hai tàu chiến U.S.A thường
xuyên đi đi lại lại phía trước vũng tàu. Một cấp phó khôn khéo của viên Tư
lệnh các lực lượng Pháp ngày nào cũng ăn trưa trên các tàu chiến đó trong lúc
cấp trên của anh ta dùng thời gian để kích động lòng hận thù và căm ghét của
quân đội đối với những người Anglo-Saxons.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.