NHIỆT ĐỚI BUỒN - Trang 63

thấy kinh sợ và ghê tởm họ khi họ là những đối thủ đích thực. Con chim mồi
khốn khổ bị sa bẫy của nền văn minh cơ giới, những người man di rừng
Amazone, những nạn nhân dịu dàng và bất lực, tôi có thể đành lòng thông cảm
với số phận đã hủy diệt các bạn, nhưng không thể nào bị lừa bịp bởi cái trò phù
thủy còn tầm thường hơn cả trò phù thủy của các bạn, đem trưng ra trước một
công chúng háo hức những cuốn album bằng phim ảnh thay thế cho những
chiếc mặt nạ đã bị phá hủy của các bạn. Có phải công chúng ấy ngỡ rằng, qua
cái thứ trung gian này, có thể nắm lấy được những vẻ đẹp của các bạn? Vẫn
còn chưa bằng lòng đâu, thậm chí cũng chẳng ý thức được là đang hủy diệt các
bạn, qua những hình bóng của các bạn họ còn đòi được thỏa mãn đến mê đắm
bởi cái tục ăn thịt người mà họ còn nhớ nhung từ một lịch sử trong đó các bạn
đã gục quỵ.

Là người tiền nhiệm đầu bạc của những tay chuyên lùng sục trong rừng rậm

ấy, có phải tôi là người duy nhất không giữ lại được chút gì trong tay, ngoài
những nhúm tro tàn? Tiếng nói đơn độc của tôi liệu sẽ có phải là bằng chứng
cho thất bại của cuộc vượt thoát? Giống như người Thổ dân trong huyền thoại,
tôi đã đi tới nơi xa nhất mà trái đất cho phép, và khi tới được chốn tận cùng thế
giới, tôi đã hỏi những con người và những sự vật để gặp lại nỗi thất vọng của
họ: “Anh ta vẫn đứng đó mà khóc ròng; khấn vái và rên rỉ. Mà rồi anh ta chẳng
hề nghe được lấy một tiếng động bí ẩn nào cả, cũng chẳng thiếp đi để trong
cơn mê được chuyển đến ngôi đền của những con vật có phép màu. Anh ta
chẳng còn chút nghi ngờ nào dù là nhỏ nhất: chẳng ai, chẳng có quyền lực nào
được trao cho anh ta cả…”

Giấc mơ, “Thượng đế của những người man di”, như các nhà truyền giáo

xưa vẫn nói vậy, giống như một chất thủy ngân tinh tế đã luôn trôi tuột qua các
kẽ ngón tay của tôi. Thử hỏi nó để lại cho tôi vài mẩu lóng lánh của nó ở đâu
vậy? Ở Cuiaba nơi ngày xưa kia đất từng cho ta những thỏi vàng nhỏ chăng? Ở
Ubatuha, bến cảng ngày nay hoang vắng, nơi cách đây hai trăm năm, người ta
chất vàng lên những con tàu để trở về châu Âu chăng? Bằng cách bay trên
những sa mạc của xứ Arab, hồng và xanh như lớp xà cừ của con trai biển
chăng? Ở châu Mỹ hay châu Á đây? Trên vùng Đất mới, trên các cao nguyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.