NHÍM THANH LỊCH - Trang 207

lăn lóc, một chiếc bánh mì nhỏ lộ phần ruột màu trắng, bên trái là một chiếc
cốc to, nửa cốc đựng một thứ chất lỏng màu nhợt và ánh vàng, lõm xuống
như một cái vòm lộn ngược, chân cốc rộng và hình ống được trang trí bằng
những viên thủy tinh hình tròn. Gam màu đi từ vàng đến đen. Đáy bằng
vàng mờ, hơi bẩn.

Tôi là một người cực kỳ hâm mộ tranh tĩnh vật. Tôi đã mượn ở thư

viện tất cả các tác phẩm trong kho tranh ảnh và chọn ra những bức kiểu
này. Tôi đã đi các bảo tàng như Lourve, Orsay, bảo tàng Nghệ thuật hiện
đại và tôi đã xem - phát hiện và thán phục - triển lãm của Chardin năm
1979 ở Petit Palais. Nhưng bất kỳ tác phẩm nào của Chardin cũng không
giá trị bằng một bức tranh bậc thầy duy nhất của hội họa Hà Lan thế kỷ
mười bảy. Tranh tĩnh vật của Pieter Claesz, Willem Claesz-Heda, Willem
Kalf và Osias Beert là những kiệt tác của thể loại này - và nói ngắn gọn là
những kiệt tác mà tôi sẵn sàng đánh đổi tất cả hội họa Ý thế kỷ mười lăm
không chút do dự.

Mà bức tranh này, cũng không do dự, chính là một tác phẩm của Pieter

Claesz.

- Đây là bản sao, - ông Ozu nói; ông ấy đứng ngay sau lưng tôi, nhưng

tôi đã hoàn toàn quên mất ông ấy.

Con người này cứ phải làm tôi giật nảy người nữa sao.

Tôi giật nảy mình.

Sau khi đã trấn tĩnh lại, tôi định nói gì đó kiểu như:

- Đẹp quá, - lời nói này với Nghệ thuật cũng giống như giải quyết cho

với vẻ đẹp của ngôn ngữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.