NHÍM THANH LỊCH - Trang 228

14

Chỉ một cuộn giấy thôi

Phần đầu của câu truyện diễn ra tốt đẹp.

Tôi tìm thấy cánh cửa thứ hai ở bên phải trong hành lang mà không

cần phải thử mở bảy cánh cửa khác trong khi bàng quang của tôi rất nhỏ, và
tôi đã thực hiện với sự nhẹ nhõm không hề bị giảm bớt vì bối rối. Quả là
bất lịch sự khi hỏi ông Ozu về nhà vệ sinh . Nhà vệ sinh trắng như tuyết, từ
tường cho đến bồn cầu và cả cái bệ sạch tinh đến mức tôi ngần ngại ngồi
xuống vì sợ làm bẩn nó. Màu trắng đó được làm dịu đi – để cho không quá
giống phòng khám - bằng tấm thảm dày, mềm, mịn, mượt, êm, màu vàng
mặt trời, khiến cho nơi này thoát khỏi khung cảnh hình khối. Sau tất cả
những gì quan sát được, tôi rất kính phục ông Ozu. Sự giản dị tinh khiết
của màu trắng, không có đá cẩm thạch hay trang trí hoa mỹ - điểm yếu rất
thường thấy ở những kẻ trọc phú luôn muốn biến những thứ tầm thường
thành lộng lẫy - và sự mềm mại êm dịu của tấm thảm màu vàng mặt trời
chính là những điều kiện tạo nên sự tương hợp trong nhà vệ sinh. Chúng ta
tìm kiếm gì khi vào đây? Không gian sáng sủa để không nghĩ tới những nơi
dâu thẳm tối tăm lien minh với nhau và cái gì đó dưới dàn để thực hiện
nghĩa vụ của mình mà không phải chịu khổ hạnh vì lạnh buốt chân, nhất là
khi vào đây vào ban đêm.

Giấy vệ sinh cũng đạt tới chuẩn mực. Tôi thấy đây là dấu hiệu của sự

giàu sang đầy sức thuyết phục hơn việc sở hữu một chiếc Maserati sang
trọng hay một chiếc xe hai cửa Jaguar. Cái mà giấy vệ sinh làm với phần
hậu của con người lại đào sâu hố ngăn cách đẳng cấp hơn hẳn dấu hiệu bên
ngoài. Giấy ở nhà ông Ozu dày, mềm, mịn và thơm dịu, được dành để tôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.