NHÍM THANH LỊCH - Trang 233

15

Một phụ nữ hoang dã rất văn minh

- Không thể buồn chán với bà được, đó là câu đầu tiên ông Ozu nói

với tôi khi cả hai chúng tôi đã trở lại nhà bếp và tôi đã yên vị trên chiếc ghế
cao, nhấm nháp từng giọt rượu sake ấm và thấy nó cũng thường thôi.

- Bà là một người không hề tầm thường, - ông ấy nói thêm và đẩy về

phí tôi một chiếc đĩa sâu màu trắng đựng đầy những cuốn thịt nhỏ trông
không giống rán, cũng không giống hấp, mà được chế biến theo cả hai
cách. Ông ấy đặt cạnh đĩa một bát nhỏ xì dầu.

- Đây là món gyoza, - ông ấy giới thiệu.

- Ngược lại, - tôi đáp, - tôi nghĩ mình là một người rất tầm thường. Tôi

làm người gác cổng. Cuộc sống của tôi là một mẫu mực của sự tầm thường.

- Một bà gác cổng lại đọc truyện của Tolstoi và nghe nhạc của Mozart,

- ông ấy nói. – Tôi không biết rằng đó lại là thói quen của những người
cùng nghề với bà.

Và ông ấy nháy mắt với tôi. Ông ấy ngồi xuống rất tự nhiên bên phải

tôi và dùng đũa gắp phần gyoza của mình.

Tôi chưa bao giờ cảm thấy dễ chịu như thế trong đời. Nói thế nào nhỉ?

Lần đầu tiên tôi cảm thấy hoàn toàn tự tin, mặc dù lúc đó tôi không chỉ có
một mình, ngay cả với Manuela, cô bạn mà tôi thường tâm sự về cuộc sống
của mình, tôi cũng không có cảm giác an toàn tuyệt đối vì chưa dám chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.