NHÍM THANH LỊCH - Trang 235

Rồi ông ấy đưa cho tôi một chiếc khăn to dệt bằng sợi lanh mảnh.

- Có vài vết bẩn bên cạnh đấy, cẩn thận đừng để bẩn váy của bà.

- Cám ơn, - tôi nói.

Và không hiểu tại sao, tôi nói thêm:

- Không phải váy của tôi.

Tôi hít thật sâu và nói:

- Ông biết đấy, tôi sống một mình từ rất lâu rồi và tôi không bao giờ đi

đâu cả. Tôi sợ mình hơi… hoang dã.

- Một phụ nữ hoang dã rất văn minh, - ông ấy cười và nói với tôi.

Vị của mì nhúng với nước sốt lạc thật tuyệt. Tuy nhiên tôi không thể

thú nhận về tình trạng cái váy của Maria. Không dễ gì nhúng những sợi mì
dài cả mét vào bát nước sốt sền sệt và ăn chúng mà không làm dây bẩn.
Nhưng vì ông Ozu đưa mì vào miệng rất khéo nhưng vẫn gây tiếng động
nên tôi không còn thấy mặc cảm nữa và hào hứng ăn món mì.

- Nghiêm túc mà nói, - ông Ozu nói với tôi, - bà không thấy điều này

khó tưởng tượng sao? Con mèo của bà tên là Leon, hai con mèo của tôi tên
là Kitty và Leesvine, cả hai chúng ta đều thích Tolstoi và hội họa Hà Lan,
và chúng ta lại cùng sống ở một nơi. Xác suất xảy ra một chuyện như thế là
bao nhiêu?

- Lẽ ra ông không cần phải tặng tôi bản sách tuyệt vời đó, - tôi nói, -

không cần thiết đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.