NHÍM THANH LỊCH - Trang 88

Giống như Kakuzo Okakura, tác giả của Trà thư, cảm thấy buồn vì

cuộc nổi dậy của các bộ tộc Mông Cổ vào thế kỷ mười ba không phải vì nó
gây ra chết chóc và đổ nát, mà bởi vì nó đã hủy hoại thành quả quý giá nhất
của nền văn hóa Tống, đó là nghệ thuật uống trà, tôi biết rằng trà không
phải là loại đồ uống thứ yếu. Khi đã trở thành nghi thức, nó là tâm điểm
của khả năng nhìn thấy sự vĩ đại trong những thứ bé nhỏ. Cái đẹp nằm ở
đâu? Trong những vật to lớn mà rốt cuộc cũng buộc phải chết như những
thứ khác, hay trong những thứ rất nhỏ vốn không có tham vọng gì, nhưng
lại biết khảm vào khoảnh khắc một viên ngọc của vô tận?

Vẫn tiếp tục chính xác cùng những động tác đó và cảm nhận giản dị,

chân thực và tinh tế, cho phép mỗi người, bằng cách không tốn kém, có thể
trở thành một nhà quý tộc về khiếu thưởng thức bởi vì trà là đồ uống của
người giàu cũng như của người nghèo, vì thế nghi thức uống trà có khả
năng đặc biệt là đưa vào cuộc sống phi lý của chúng ta một chút hài hòa
thanh thản. Vâng, vũ trụ dẫn tới sự trống rỗng, các linh hồn lạc lối khóc cho
cái đẹp, những thứ nhỏ nhặt vây quanh chúng ta. Vậy thì hãy uống một
chén trà. Yên lặng trở lại, chúng ta nghe thấy tiếng gió thổi bên ngoài, lá
cây mùa thu xào xạc bay đi, con mèo ngủ trong ánh sáng ấm áp. Và, trong
mỗi ngụm trà, thời gian thăng hoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.