NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 150

Judith McNaugh

Như cõi thiên đường

Chương 18

Trán Lucinda nhăn lại và cô ta ném về phía Elizabeth một cái nhìn khó
hiểu.
“Tôi hiểu rõ rằng điều đó chắc chắn nghe thật lập dị, nhưng cô có thể tưởng
tượng được là tôi đã thực sự vui vẻ như thế nào khi chĩa súng vào người
đàn ông dó vài phút trước không? cô có thấy rằng - điều đó là kỳ quặc
không?” Elizabeth hỏi khi Lucinda nhìn thẳng về phía trước vẻ giận dữ, im
lặng trầm ngâm.
“Tôi thì thấy thật là kỳ quặc,” cô ta nói với vẻ phản đối lạnh băng trộn lẫn
ngạc nhiên trong giọng nói, “là cô lại gợi lại thù hận với người đàn ông
đó.n Tôi nghĩ anh ta đã làm cô phát điên lên.”
“Phải nói là làm tôi cảm thấy cay đắng.”
“Về việc gì?”
“Một câu hỏi thú vị?” Elizabeth thở dài. Rồi cả hai rơi vào im lặng.
Elizabeth quyết định tập trung vào việc họ sẽ phải làm gì trong những giờ
tới. Chú của nàng cứng rắn từ chối tốn một chiếc xe ngựa và một người
đánh xe không có việc gì làm trong khi nàng trải qua khoảng thời gian cần
thiết ở đây. Theo lời chỉ đạo của ông ta họ phải gửi Aaron trở lại càng sớm
càng tốt khi họ đến biên giới Scoltland, nơi mà họ sẽ thuê một chiếc xe tại
quán trọ Wakeley. Một tuần lễ nữa Aaron mới có thể quay lại đây để đón họ
theo lịch trình. Họ có thể, tất nhiên, quay lại quán trọ Wakeley và đợi
Aaron trở lại, nhưng Elizabeth không đủ tiền để có thể trả cho một phòng
cho Lucinda và nàng.
Nàng có thể thuê một chiếc xe ở quán trọ và trả tiền khi họ về đến
Havenhurst, nhưng tiền phải trả có thể nhiều hơn mức mà nàng có thể thu
xếp chi trả ngay cả khi nếu nàng là một người mặc cả tuyệt vời.
Và tệ hơn tất cả là vấn đề của chú nàng. Ông ta sẽ điên tiết lên nếu nàng trở
về chỉ chưa đến hai tuần khi nàng rời khỏi. Và không biết ông ta sẽ làm gì
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.