NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 176

không muốn mất cả ngày vào cuộc trò chuyện vu vơ này. Nếu cô có điều gì
muốn nói thì hãy nói đi và nhanh lên.”
“Thật ra thì,” Lucinda nói mắm chặt môi để cố gắng không mất kiểm soát.
“ý của tôi là nghĩa vụ và bổn phận của tôi là là nhìn thấy Qúy cô Cameron
có sức khoẻ và tình trạng tốt nhất về danh dự. Trong trường hợp này, trong
điều kiện cư ngụ của ông, thì nghĩa vụ về sức khoẻ của cô ấy là cấp bách
nhất, sau đó mới đến việc hai người ở lại đây mà không có người đi kèm
giữ cho hành vi của ông một cách đúng mực. Đối với ông, ông cần phải có
một trong tài khi ông giết một người nào đó, nhưng một người đi kèm là
hoàn toàn không cần thiết. Bởi vậy cho nên tôi cảm thấy buộc lòng phải
đảm bảo rằng sẽ thuê được những gia nhân thích hợp nhất trước tiên nhưng
tôi vẫn phải đảm bảo cho danh dự của Qúy cô Cameron vì vậy mà tôi muốn
ông hứa như một qúy ông là không lăng mạ, sỉ nhục cô ấy bằng lời nó cũng
như bằng thân thể trong khi tôi đi khỏi. Cô ấy hiện tại đang phát bệnh vì
chú của cô ấy. Tôi sẽ không cho phép bất kỳ ai làm cho khoảng thời gian
tồi tệ này trong cuộc sống của cô ấy càng tồi tệ hơn.”
“Chính xác là cái gì,” Ian hỏi bất chấp lý trí của mình, “Cô có ý gì khi nói
khoảng thời gian tồi tệ?”
“Tôi không có quyền thảo luận về điều đó, tất nhiên là như vậy,” cô ta nói,
cố gắng giữ cho giọng nói của mình lộ ra vẻ đắc thắng. “tôi chỉ đơn thuần
quan tâm đên việc ông cư xử như một qúy ông thôi. Ông có thể hứa với tôi
không?”
Vì rằng Ian không có ý định đụng một ngón tay vào nàng hoặc thậm chí là
trải qua một quãng thời gian với nàng nên chàng không do dự gật đầu. “Cô
ấy sẽ hoàn toàn an toàn.”
“Đó chính xác là những điều mà tôi hy vọng được nghe,” Lucinda nói dối
một cách trơn tru.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.