NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 222

cảm thấy bối rối vì những thay đổi của chàng nó làm nàng thấy đau. Chàng
cười với nàng, thậm chí là đùa với nàng, nhưng đôi mắt của chàng trống
rỗng. Khi họ cùng nhau nàng thấy ngọn lửa đam mê trong đôi mắt ấy, nàng
thấy sự giận dữ và thậm chí cả sự lạnh lẽo nhưng trông rỗng thì nàng chưa
từng thấy bao giờ. Nàng thấy một cảm giác lạnh buốt xuyên qua thân thể
nàng.
Nàng không sẵn sàng để làm bất cứ điều gì để làm cho chàng muốn nàng,
nhưng nàng cũng không muốn nàng nhìn nàng theo cái kiểu xa lạ nàng,
nàng thực sự không muốn mình là người lạ đối với chàng.
“Cám ơn thượng đế” vị mục sư nói khi họ bước vào căn nhà. “Trừ phi cháu
thích những miếng thịt muối của cháu cháy khét, cháu tốt nhất nên ngồi
xuống bàn trong khi chú làm lại.”
“Elizabeth và cháu thích thịt muốn hơi cháy hơn,” Ian nói khôi hài.
Elizabeth quay lại phía chàng nở một nụ cười uể oải nhưng sự khó chịu của
nàng lớn dần lên.
“Cháu có tình cờ biết chơi bài không?” vị mục sư hỏi nàng khi bữa sáng
gần kết thúc.”
“Cháu biết một số trò,” nàng nói.
“Trong trường hợp đó, khi Cô Throckmorton-Jones và Jake quay lại, có lẽ
chúng ta có thể chơi một ván bài Uýt, Ian cháu có muốn tham gia không?”
Ian rời mặt khỏi ấm cà phê trên bếp lò và nói với một nụ cười giễu cợt,
“không có cơ hội.” Chuyển sang nhìn Elizabeth, chàng giải thích, “Duncan
chơi ăn gian.”
Cảm thấy buồn cười vì ý nghĩ vị mục sư chơi ăn gian Elizabeth bật cười
quyến rũ. “Tôi chắc là mục sư không bao giờ làm như vậy đâu.
“Ian đúng đấy, cháu yêu,” vị mục sư thừa nhận, gương mặt có vẻ bẽn lẽn.
“Tuy vậy, ta không bao giờ ăn gian khi ta chơi với những người khác. Ta
chỉ chơi ăn gian khi chơi cờ thôi.”
“Ôi thật vậy ư.” Elizabeth nói cười thoải mái. “Cháu cũng vậy.”
“Nhưng cháu chơi bài uýt cơ mà?”
“Nàng gật đầu. Aaron dạy cháu chơi khi cháu 11, những bác ấy toàn thắng
cháu thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.